Category Archives: Thuận nghịch độc

Đêm mưa viếng chùa

(thủ vỹ ngâm – thuận nghịch độc) 

Đêm tàn bước chậm khẽ chân đùa
Lại đến cùng nhau đợi viếng chùa
Thềm nhạt ánh khuya trời khuyết nguyệt
Thoảng xa mây nhạt cảnh tan mưa
Thêm đầy tiếng ước lời van vái
Lặng khuất tâm kinh mõ vọng đưa
Ênh nhẹ gió quanh vờn ngọc điện
Đêm buồn giấc mộng gửi sương đùa

Đông Hòa NCH
10.10.2010

[yourchannel user=”CNN” search=”Viếng Chùa”]

Bâng khuâng một nỗi buồn xa ….

Cuối cùng mùa thu cũng tan , tôi lại quay về miền kỷ niệm nhặt nhạnh từng chiếc lá vàng gói ghém vào hành trang cuộc sống . Ngoài kia hơi sương đã bắt đầu thổi lạnh tê tái cõi lòng , dáng xưa từng chút một hiện ra trong cõi nhớ ! Vẫn kia nụ cười hạnh phúc và hình như trong tôi những lời ao ước với em . Tất cả qua đi , tôi nghe cõi lòng bồi hồi khó tả , từng chữ một thấm vào tận đáy tim .. tưởng chừng như đó là những giọt rượu ân tình , mãi mãi cho đến ngàn năm dư hương ấy chẳng thể phai nhòa ..

Vọng cảnh thu tàn 

Chờ ai bước đợi cảnh thu tàn
Đến chậm mùa đông gió nhẹ tan
Vơ vẩn mắt say chìm mộng ảo
Lặng thầm sương họa ánh mây lam
Mờ xa biển tối che lầu hạc
Muộn thức trăng khuya gác ải quan
Hờ hững lệ xưa tình nhớ vọng
Thờ ơ nỗi oán gửi theo đàn

Đàn theo gửi oán nỗi ơ thờ
Vọng nhớ tình xưa lệ hững hờ
Quan ải gác khuya trăng thức muộn
Hạc lầu che tối biển xa mờ
Lam mây ánh họa sương thầm lặng
Ảo mộng chìm say mắt vẩn vơ
Tan nhẹ gió đông mùa chậm đến
Tàn thu cảnh đợi bước ai chờ

Đò ngang bến vắng cảnh thu chờ
Thoảng nhẹ sương buồn giọt ủ mơ
Co lại nắng chiều mây lặng khuất
Vãng xa bờ sóng biển lam mờ
Tro tàn núi hận tâm sầu mộng
Bóng rũ hồn thương lệ oán thơ
So bước dại lòng neo phận bạc
Đò ngang bến vắng cảnh ơ thờ

Thờ ơ cảnh vắng bến ngang đò
Bạc phận neo lòng dại bước so
Thơ oán lệ thương hồn rũ bóng
Mộng sầu tâm hận núi tàn tro
Mờ lam biển sóng mờ xa vãng
Khuất lặng mây chiều nắng lại co
Mơ ủ giọt buồn sương nhẹ thoảng
Thờ ơ cảnh vắng bến ngang đò

Nhẹ nhàng , giấc ngủ đưa tôi về miền vĩnh biệt … tôi lại thấy được những gì mà cuộc sống luôn là một nỗi đắn đo . Bàn tay gầy yếu , da xương khô khoắm rũ người lên chiếc gậy bước chậm trên đường đời .Vườn huyệt mộ nơi kia , giấc nghìn năm rồi cũng sẽ đến ! Giọt lệ rơi rơi … vui buồn nhân thế , tự hỏi rằng

Nỗi buồn ai thấu dùm tôi ….

Vĩnh biệt cõi đời 

Đông vắng cảnh buồn lệ đắng pha
Vãng khuya đêm muộn giấc mơ hòa
Sông lam gió lạnh khua cành lá
Sóng lạc hồn say rũ dáng hoa
Bồng trắng ánh mây soi nguyệt khuyết
Điểm hồng sương khói ẩn dương tà
Mông mênh cõi mộng sầu lưu luyến
Phòng vắng cảnh buồn lệ gửi ta…

Ngày tháng với mong mỏi tuổi già
Gậy tay neo mãi níu xương da
Đài xuân sắc rũ vai chờ đất
Mộ huyệt vườn xa mộng đón hoa
Ai oán giọt rơi sầu nén lại
Mịt mờ đêm trắng lệ vào ra
Dài thêm giấc ngủ say hương khói
Mài miệt cõi đời tiễn bước ta ?…

Đông Hòa NCH
08.01.2011

Cảnh xuân

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.

(khuyết danh)

bài hoạ:

Lại nhớ cảnh thu 
(tam thủ – thuận nghịch độc)

1.
Ta nhớ cảnh thu khói trắng ngời
Hội mùa say hát để buồn vơi
Hoa thêm ánh họa màu hương biếc
Lá ủ sương nồng thoảng sắc tươi
Qua chậm bước chờ thương gửi mộng
Vấn vương tình lại đến mong người
Xa gần tiếng nhạc lời mê mãi
Tha thiết nỗi mơ hóa nụ cười

2.
Tha thiết nỗi sầu mãi gượng cười
Lỡ ngày thương muộn cảnh trông người
Xa rời bước lạc đời mòn mỏi
Khuất vãng trăng mờ cánh héo tươi
Qua lại sắc thu chờ lá úa
Dứt thôi duyên mộng thoảng lòng vơi
Hoa tàn phố cũ tình ly biệt
Ta vẫn đợi ai đến gửi lời

3.
Ta viếng bạn thơ bút họa lời
Nắm cùng tay viết thả sầu vơi
Hoa tình nở nhẹ thêu tình ái
Sắc ngọc khoe thầm điểm nụ tươi
Qua bước vọng chờ trăng hội cảnh
Đến nơi tìm ngắm phố đông người
Xa gần điểm trắng sao lung tỏa
Tha thiết dạ mơ mãi tiếng cười

Đông Hòa NCH
05.11.2010

Còn Một Chút Xuân/ Một Chút Xuân Còn

Đọc xuôi:

     Còn Một Chút Xuân

Một xuân nữa ta vẫn trên quê mới
Người ở đây mà hồn ở đâu xa
Nhớ xuân xưa nhớ tha thiết quê nhà
Đêm nấu bánh đón giao thừa chờ tết

Nhớ mai nở pháo nổ dòn da diết
Ngày mồng một áo mới nhận lì xì
Rồi những ngày vừa sang độ xuân thì
Ngày đầu năm lăng Tả Quân hái lộc

Ánh xuân nồng trải vàng trên mái tóc
Trong khói hương em mờ ảo như tiên
Em về đâu đôi mắt biếc dịu hiền
Xuân bảy mốt mà vẫn như tuần trước

Đời nổi trôi thăng trầm theo vận nước
Em sang sông áo trắng thướt tha bay
Thế là thôi vĩnh biệt mối tình này
Người đi trước mà đến sau vạn dặm

Xuân hôm nay ta còn gì say đắm
Một chút buồn cho đời cũ đã qua
Xa người thương xa tổ quốc xa nhà
Đời phiêu bạt góc trời chân mây tối

Xuân lại về đời tàn theo ngày mới
Giữa giao thừa vạn vật vẫn lặng câm
Hương tết xưa đang cất tiếng thì thầm
Làm gì đây bớt buồn đi một chút

Rồi pháo nổ đến từ đầu ngọn bút
Hoa mai vàng trên giấy hãy là xuân
Tiếng xuân rơi vơi nhẹ chút lòng trần
Cùng kỷ niệm của những ngày yêu cũ

Quang Hy – Viết sau giao thừa Đinh Dậu

*

Đọc ngược:

Một chút xuân còn

Cùng kỷ niệm của những ngày yêu cũ
Tiếng xuân rơi vơi nhẹ chút lòng trần
Hoa mai vàng trên giấy hãy là xuân
Rồi pháo nổ đến từ đầu ngọn bút

Làm gì đây bớt buồn đi một chút
Hương tết xưa đang cất tiếng thì thầm
Giữa giao thừa vạn vật vẫn lặng câm
Xuân lại về đời tàn theo ngày mới

Đời phiêu bạt góc trời chân mây tối
Xa người thương xa tổ quốc xa nhà
Một chút buồn cho đời cũ đã qua
Xuân hôm nay ta còn gì say đắm

Người đi trước mà đến sau vạn dặm
Thế là thôi vĩnh biệt mối tình này
Em sang sông áo trắng thướt tha bay
Đời nổi trôi thăng trầm theo vận nước

Xuân bảy mốt mà vẫn như tuần trước
Em về đâu đôi mắt biếc dịu hiền
Trong khói hương em mờ ảo như tiên
Ánh xuân nồng trải vàng trên mái tóc

Ngày đầu năm lăng Tả Quân hái lộc
Rồi những ngày vừa sang độ xuân thì
Ngày mồng một áo mới nhận lì xì
Nhớ mai nở pháo nổ giòn da diết

Đêm nấu bánh đón giao thừa chờ Tết
Nhớ xuân xưa nhớ tha thiết quê nhà
Người ở đây mà hồn ở đâu xa
Một xuân nữa ta vẫn trên quê mới

Quang Hy