Category Archives: Thơ xướng hoạ

Vắng Bóng Nàng Thơ / Lỡ Một Đời Mơ!

Vắng Bóng Nàng Thơ

Bấy lâu nay vắng bóng nàng thơ
Xướng họa duyên xưa hóa hững hờ
Ngao ngán trúc buồn se ngọn thỏ
Ngậm ngùi đèn lạnh bặt dây tơ
Nhắn mây bát ngát mây lơ lững
Hỏi nước trầm ngâm nước lặng lờ
Giòng biếc chẳng đưa tin lá thắm
Tao phùng đành hẹn gặp trong mơ

Cung Diễm

*

Huệthu hoạ :
Lỡ Một Đời Mơ!

Suối sông còn cạn huống gì Thơ?
Nghiên bút đành thôi để hững hờ
Đêm buốt, buốt tê từng tiếng gió
Ngày đau đau đớn mỗi dây tơ
Xa quê lâu quá nên mòn mỏi
Ở đậu hoài thôi phải lặng lờ
Mình chẳng là trai tên bốn hướng
Một lòng đã lỡ một đời mơ!

huệthu

Lời Nguyện Hai Nơi

Hai đứa cùng quỳ bên Hang Đá
Đêm này trần thế đón Giáng Sinh
Em khấn sao đêm trời xứ lạ
Anh quỳ mơ ước… một “Giáng Sinh”

Anh biết em buồn trong nỗi nhớ
Đêm Giáng Sinh này hai đứa xa
Nhìn Chúa cô đơn bên máng cỏ
Thương em quạnh quẽ nỗi đời xa

Nửa đêm nghe tiếng hồi chuông đổ
Nhạc Thánh vang lừng khúc “Vinh Danh”
Đường phố đêm nay đèn giăng đỏ
Lóng lánh màu buồn trong mắt anh!

Đêm nay hai đứa quỳ bên Chúa
Một đứa bên trời, đứa quê hương
Cùng nguyện lời cầu xin dâng Chúa
Thương tình hai đứa vẹn yêu thương

MINH SƠN LÊ (S.Vn)

*

Giáng Sinh về… người đan tay đi lễ
Khấn nguyện cùng lời “hải thệ minh sơn”
Chỉ riêng em thầm đếm bước cô đơn
Giáng Sinh đến… buồn hơn anh có biết?

Người sum họp… tình ta còn cách biệt
Như đêm dài vầng trăng khuyết đơn côi
Cho tiếng chuông vọng lại tiếng bồi hồi
Đêm Thánh lễ nghẹn lời em nguyện ước

Được bên anh sánh vai ta cùng bước
Đưa thuyền tình theo con nước trôi êm
Cho thuyền hoa cập bến mộng êm đềm
Và đẹp mãi như đêm mùa sao sáng

HanhNguyen (Sydney)

*

Thương Hai Vì Sao Lạc

Đêm nay, Đêm Thánh Vô Cùng
Ta quỳ bên Chúa cùng chung nỗi lòng
Dù đời cách một biển Đông
Yêu thương một nỗi, chờ mong một ngày
Năm xưa Chúa chịu đọa đày
Đêm đông lạnh lẽo đường dài náu thân
Chúa là biển cả từ nhân
Đem mình cứu rỗi cho thân phận người
Đêm nay Chúa sinh ra đời
Có hai sao lạc xa trời yêu thương
Chúa ơi, xin rủ lòng thương
Cho đời hai đứa thôi vương tình sầu!

MINH SƠN LÊ

*

Đêm nay, đêm Thánh nhiệm mầu
Quỳ bên hang đá em cầu hồng ân
Cho đôi ta bước đường trần
Sánh vai chung lối… tình gần bên nhau
Cầu xin Chúa ngự ngôi cao
Lòng thương cứu rỗi… nỗi đau phận người
Năm xưa Chúa đã ra đời
Đêm đông giá rét tuyết rơi chập chùng
Lòng từ ban xuống hồng ân
Cho đời nhân thế vẹn phần an nhiên
Con quỳ xin Chúa bình yên
Một mùa sao sáng… trọn niềm ước mơ

HanhNguyen

*

Nguyện…

Đưa tay làm dấu Ba Ngôi
Quỳ bên thánh giá dâng lời nguyện xin
Xin cho nước Việt an bình
Hồn thiêng sông núi hiển linh sáng ngời

Cho cơn đau thôi rã rời
Cho người người sống bằng lời yêu thương
Cầu xin Chúa hãy xót thương
Một vùng nhỏ bé quê hương tội tình!

MINH SƠN LÊ 13.12.13

Xuân Đến Xuân Đi / Bâng Khuâng

Xuân Đến Xuân Đi

Ngày Xuân nhắp chén rượu đào,
Thi nhân xin hãy bước vào vườn thơ.
Lệ-Khanh trước cửa đứng chờ,
Thanh-Hoàng mong chớ thờ ơ, lạnh lùng.
Hai ta đứng chiến hào chung,
Sa cơ, lỡ vận tương phùng một khi.
Lưu vong còn lại chút gì ?
Kính mời ” Xuân Đến Xuân Đi ” họa vần.

Xuân đến Xuân đi đã mấy lần !
Tha hương nào tránh khỏi bâng khuâng ?
Xót thương huynh đệ chiều xa vắng,
Cám cảnh anh em sớm tối gần.
Ngọn bút Hồ Trường, lòng quặn thắt,
Cung đàn Tư Mã, dạ sầu dâng.
Mượn thơ gởi chút niềm tâm sự,
Xuân đến Xuân đi đã mấy lần !

        LỆ-KHANH

Xuân Giáp Ngọ 2014

*

Cảm động bạn hiền đã tặng thơ !
Thanh Hoàng xin mến họa dáp tình :

Bâng Khuâng

Hương hoa thơm nhụy Anh Đào
Của mùa Xuân tứ ướp vào trang thơ
Thương trao bạn khỏi mong chờ
Để không mang tiếng : “thờ ơ,lạnh lùng”
Hoàng, Khanh hoan hỷ vui chung
Xứ người lưu lạc trùng phùng đôi khi
Đời ta còn có những gì ?
Ngoài tình thi hữu chuyển đi mấy vần

Dẫu đến hay đi Xuân vạn lần  !!!
Cung lòng trỗi nhịp mãi bâng khuâng
Ngàn phương cách mặt nhưng thân cận
Vạn nẻo phân tâm vẫn quý gần
Trọng nghĩa đồng môn khắc khoải nhớ
Mến tình thi hữu rạt rào dâng
Chứa chan muôn thuở lời thương cảm
Dẫu đến hay đi Xuân vạn lần  !!!

THANH HOÀNG
(  27 – 1 – 2014 )

KÝ HỮU

KÝ HỮU

Các bạn hay chăng nỗi bực mình ?
Mần thơ không đặng phải mần thinh
Liên tài chưa gập người tài đức
Đố kỵ Vương ngay thứ kỵ kình
Lưỡi mối lừa thầy coi phát lợm
Miệng lằn phản bạn nghĩ mà kinh
Trò đời dâu biển cười hay khóc
Biết tỏ cùng ai nỗi bất bình ?

 LTĐQB

 *

GỬI BẠN

bài họa của Ht

Còn có thơ đây có chúng mình
Làm sao lại có thể làm thinh
Ai tài và biết ai là đức
Cá diếc làm sao hiểu cá kình
Một miếng mua danh coi những lợm
vài câu thơ hão nghĩ thêm kinh
Luật thi thực quý tôi xin bái
Nào đối lung tung trắc với bình

 Huệ Thu

Nguyện Cầu

Giáo đường chuông đổ tiếng ngân vang,
Tỉnh giấc cô miên, nhớ bạn vàng.
Xuôi ngược  sớt chia đời lận đận,
Lưu vong chung chịu nỗi gian nan.
Dùng văn tải đạo mong gìn nước,
Lấy bút làm gươm vạch trái ngang.
Chúa ngự trên cao xin cứu rỗi,
Độ cho dân Việt khỏi lầm than !!!

Lệ-Khanh

*

Mến họa :

 Từ vực thẳm sâu khẽ vọng vang
”Bạn hiền” thoang thoảng nhẹ tơ vàng
Tai ương đất mẹ nhiều suy nghĩ !
Vấn nạn quê nhà quá giải nan !
Hiến mạng người già nêu chí khí
Xả thân lớp trẻ quyết hiên ngang
Hy sinh tranh đấu vì công lý
Diệt Cộng ! Thanh bình hết thở than !!!

THANH HOÀNG
( Mùa Hạ  2014 )

Nhớ Bạn Bè Ở Quê Nhà / Một Phương Trời Nhớ

Nhớ bạn bè ở quê nhà

Mùa Thu đó quê mình trăng rất thắm
Xóm tơ tằm thân thiết đứng bên sông
Cam hái vội, gật gù khen ngọt lắm!
Hoa vườn chùa len lén trộm vài bông

Lớp đồng ấu, trên đường thôn, đôi bóng
Nắng chờ nhau, mưa bấc nép chung dù
Chưa hề nghĩ có lần sông dậy sóng
Giấc trưa chìm theo điệu gáy chim cu

Anh chị chúng mình vui ngày gả cưới
Cha mẹ chúng mình vẫn nghiệp nông tang
Ðem tháng tám sương vương mùi rơm mới
Trống xuân thu hai bận rộn đình làng

Với chuỗi ngày xanh tưởng không thể mất
Phút chia ly không có điểm bao giờ
Ơi thương quá. mảnh quê tình thứ nhất
Vun cuộc đời và ký thác ngây thơ

Nếu biết trước bây giờ người một ngả
Thì thuở nào ta lại thiết tha hơn
Tôi đã hôn từng thân cây chiếc lá
Ôm cái ngày xưa giữ mãi trong hồn

Hỡi bè bạn của những ngày xưa đó
Chắc có lần đã giận, đã buồn tôi
Xin xí xóa bằng tình thương tuổi nhỏ
Khi quanh vành gáo nước đặt chung môi

Từ tôi đi chưa gặp màu trăng thắm
Anh có lên đồi gió ngóng tôi không ?
Tôi vẫn nhớ buổi chiều mưa lấm tấm
Một thằng đi, mấy đứa ngẩn ngơ trông

Bao người tiếp lìa quê hương sóng gió
Trôi giạt về đâu ? No ấm ? Long đong ?
Ðời đã xóa giấc mộng lành tuổi nhỏ
Mà sông xưa nước vẫn chảy xuôi dòng

Tường Linh

*

HT Họa
Một Phương Trời Nhớ

Mùa Xuân thắm hay tình mình vốn thắm
Con thuyền ai ngơ ngẩn cắm bên sông
Chỉ gang tấc mà sao xa quá lắm
Hoa trên cành muốn hái thử vài bông

Trưa đi học chúng mình chung một bóng
Dưới trời xanh dương mãi một cây dù
Sông thì lặng mà lòng mình nổi sóng
Trong lùm cây vẳng tiếng cúc cù cu …

Mùa Xuân ấy xóm trên vừa đám cưới
Bà con mình vất vả nghiệp nông tang
Cuộc đời cũ tuy cuộc đời đã mới !
Chiếc diều con bay mãi ở bên làng

Vừa mới đó mà coi như đã mất
Ôi thời gian sao tìm lại bây giờ
Tình nào đẹp hơn mối tình thứ nhất
Yêu bao năm còn lại những bài thơ

Cuộc đời rẽ mỗi người đi một ngả
Ta nhớ nhau còn nỗi nhớ nào hơn
Cây nhớ hoa như cành xanh nhớ lá
Như tình ta còn mãi ở trong hồn

Giờ hai chốn ở đây và ở đó
Anh còn gì để lại ở trong tôi
Chỉ còn lại những vần thơ thuở nhỏ
Những nụ cười đắng mãi ở bờ môi

Hoa hết thắm dẫu tình ta vẫn thắm
Anh giờ xa biết có nhớ mình không
Mưa rắc bụi trên tóc mình lấm tấm
Ta nhìn theo đôi mắt ngậm ngùi trông

Sao không hóa cho ta làm kiếp gió
Giữa cuộc đời không ngớt bước long đong
Sao chẳng giúp chúng mình tìm thuở nhỏ
Trên sông thơ bát ngát chảy xuôi dòng

Hue Thu

Nhớ Trung Thu

Tháng tám Trung Thu ở xứ nầy,
Mình không còn nhỏ để vui say.
Vầng trăng, chú Cuội, xa xa chiếu,
Ngọc thỏ, Hằng Nga, lơ lửng bay.
Ánh bạc lầu cao, rực rỡ sáng,
Tua vàng xa lộ, lung linh mây.
Lồng đèn, lũ trẻ, vườn hoa vắng,
Rải chút tâm tư, nhớ tháng ngày…

Võ Đình Tiên
San Francisco, September 7, 2014
(14, tháng 8, năm Giáp Ngọ)

*

Kính họa:

Trung Thu “đón tết” ở nơi này!
Không bạn làm sao dễ uống say
Nguyệt vẫn cài song hờ hửng chiếu
Lòng còn chắp cánh thẩn thơ bay…
Hạc xưa ngoài nội, sương lồng tuyết
Trăng cũ đầu non, gió ruổi mây…
Tập quán bên này thay đổi khác
Tâm tư khắc khoải nhớ bao ngày…

quanghà
San Francisco 14 tháng 8 năm Giáp Ngọ

Tháng Mười Đà Lạt / Tôi về Đà Lạt tháng Mười

Tháng Mười Đà Lạt hết mưa
Tôi về kịp lúc đầu mùa trăm hoa
Thương là cây Mimosa
Mừng tôi  nó nở chan hòa nắng Thu

Và hoa quỳ mới từ từ
Vén mây cho nắng lượn lờ mây bay…
Tháng Mười về chưa thăm ai
Chỉ đi thăm Má mộ ngoài rừng xanh

Hết mưa chừ nắng long lanh
Tưởng tôi mắt ướt rớt cành thông xưa…
Tôi về Đà Lạt hết mưa
Xót tôi sương đọng cũng vừa bấy nhiêu!

HuệThu

*

TS Viên Thức họa
Đường dài theo lớp mây đưa

Đường dài mưa mãi mưa mưa…
Quê hương yêu dấu bốn mùa cỏ hoa
Vườn thiền bướm lượn sương sa
Gió ru chim hót giao hòa trời Thu

Chùa xa chuông vọng mây từ
Sông xưa sóng nhịp khói lờ mờ bay
Đường quê thấp thoáng bóng ai
Đàn cò tung cánh lướt ngoài trời xanh

Sen hồng lá biếc long lanh
Tàng tiêu rợp bóng bên cành trúc xưa
Mạ xanh ruộng nước mùa mưa
Thuyền qua Rạch Cũ đất vừa phì nhiêu !

Viên Thức
Rạch Cũ Hậu Giang 19 10 2014

*

Tôi về Đà Lạt tháng Mười

Tôi về Đà Lạt tháng Mười
Tháng mưa mới dứt, núi đồi vàng hoa
Hoa quỳ…vàng như nguyệt nga
Đêm trăng, tôi mái hiên nhà, buồn ơi!

Tôi về Đà Lạt tháng Mười
Tình xưa nghĩa cũ tìm người mù tăm…
Hiểu rồi đã bốn mươi năm
Đến Má còn bỏ tôi nằm nghĩa trang…

Tôi quỳ ngó cọng khói nhang
Ngó bao nhân ảnh mơ màng thoáng qua
Gió khi không lách cửa nhà
Tôi nghe lạnh buốt tóc xòa trên vai!

Má à, con chẳng còn ai
Tuổi xưa, mười tám, bay vài chiêm bao
Tôi về khỏa nước mặt ao
Nghe con cá quẫy đuôi chào cố nhân!

HuệThu

*

Viên Thức
Họa vận Tôi Về Đà Lạt
Nắng Đẹp Trong Vườn

Đường về nắng đổ Tháp Mười
Trăng Thu trải rộng ngọn đồi sương hoa
Tình Quê vọng nhịp ngân nga
Câu hò , giọng hát bên nhà à ơi !

Đường về nắng đổ Tháp Mười
Thời gian trôi mãi bao người biệt tăm !
Làng xưa xa cách bao năm
Chiếc cầu con rạch như nằm lặng trang

Chùa làng sư thắp nén nhang
Hương gây mùi nhớ mơ màng nhẹ qua
Tiếng gà báo thức bên nhà
Dừa xanh trước gió bóng xòa bờ vai

Đường xa điệp khúc lòng ai
Lục bình từng nhóm qua vài xiết bao
Bèo trôi cá lội bên ao
Trong vườn nắng đẹp như chào thi nhân

Viên Thức
Tháp Mười
ngày Thu nắng đẹp 2014

Hỏi Thăm

Hỏi thăm niên trưởng khỏe hay chưa ?
Muốn đến tận nơi ý mới vừa.
Khổ nỗi tuổi đời hơi yếu sức,
Hiềm gì nội lực chẳng như xưa.
Những mong Thi Hữu chân luôn cứng,
Hằng muốn Đồng Môn chí mãi thừa.
Rượu sẵn luống chờ ai đối ẩm,
Trăm hồ chắc đủ để mình cưa ?!

LỆ-KHANH

*

Hỏi Thăm 2

Hiền huynh uống thuốc đã lành chưa ?
Đau lắm hay không hoặc chỉ vừa ?
Cột sống hẳn là như lúc trước ?
Xương sườn chắc cũng giống ngày xưa ?
Trung niên sức lực mong đừng thiếu,
Lão tuế hồn thơ ước vẫn thừa.
Muốn đến gia trang thăm một chuyến,
Ngại đường cao tốc, hóa cù cưa !!!

                   LỆ-KHANH

*

Mến họa :
Xin tạ tình Thơ Thi sĩ  LỆ KHANH

Đa tạ bạn hiền ! Khỏe vẫn chưa
Bệnh đang hành hạ thật không vừa
Tuổi đời đã kém xa thời cũ
Cuộc sống đâu còn như thuở xưa
Nỗi nhớ đồng môn càng thắm đậm
Tình yêu bằng hữu lại dư thừa
Hằng mong được sớm mừng tao ngộ
Tuý luý, mềm môi vui vẻ cưa !!!

THANH HOÀNG
( CA   9-9-2014 )

Thầy Tôi

Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20.11
Nhân ngày nhà Giáo 20.11, chúc mừng thầy Nguyễn Mạnh Tuần
Thầy Giáo Già trẻ mãi ) ; Vân Huỳnh tặng Thầy bài thơ :

THẦY TÔI

Bục giảng thầy tôi dáng thật gầy
Lưng còng chở nặng cả trời mây
Nghĩa nhân đạo lý tâm luôn đắc
Độ lượng luân thường ý chẳng lay
Thức nửa đêm khuya bên giáo án
Thâu canh chờ sáng tựa bàn này
Thánh hiền truyền thụ bao trò giỏi
Mô phạm vinh danh một chữ thầy

Vân Huỳnh

*

TÌNH THẦY TRÒ
(Họa thơ Vân Huỳnh)

Tháng năm vẫn dáng dấp hao gầy
Vẫn ấm tình thương mái tóc mây
Năm tháng trồng người không mệt mỏi
Một đời vun đắp chẳng lung lay
Thầy trao tâm huyết từng trang sách
Trò nhận tình thương mỗi bước này
Bán tự vi sư… luôn vẫn thế
Nửa lời dạy dỗ cũng là thầy!

TGG