California hạn

Cali lại thiếu nước trời
Cơn mưa hôm Tết về chơi ít ngày
Mùa Xuân và hoa đào bay
Trên những hồ cạn dẫu đầy mù sương…
Mưa đem đến một chút buồn
Mưa đi để lại nhiều đường khô ran
Năm nay hạn, nắng chang chang
Thương sao những liếp hoa vàng mong mưa…

Cali giống như bài thơ
Chưa kịp ướt đã thấy khô lúc nào!
Nhủ lòng đâu cũng chiêm bao
Tha hương một giọt lệ trào cũng mưa!

Huethu

Nói chuyện với hoa thủy tiên / Hết Tết

Nói chuyện với hoa thủy tiên

Bây giờ…mấy chậu Thủy Tiên,
thôi đem dọn hết, tháng Giêng đã tàn…
hoa…và ngày tháng, thời gian
lá xanh kia sắp lá vàng rồi Thu!
nỗi buồn kỳ quá ở lâu
từ ngàn trước tới ngàn sau còn buồn!
Đời mà như giọt mù sương
con chim không đến cửa gương đứng nhìn!
Đời mà khép được mông mênh
tôi không đứng ngó tận bên kia đồng…
Ai xui người ta lấy chồng
bờ mê bến giác con sông hai bờ!
Tôi từ chải tóc thấy thưa
niềm đau tưởng bớt, không ngờ nhiều thêm
Cũng thèm lắm tiếng gọi Em
còn đâu bếp lửa và thềm trăng xưa…
Trăng trên chiến địa không mờ
lòng tôi ai khoát tay đùa trăng đi?
Việt Nam ơi, tôi nói gì?
Quê Hương ơi, chẳng còn chi để gào!
thắp cây hương nghĩ ngày sau
mình như nhang khói bay vào bao la…
Nhắm con mắt lại bỏ hoa
Thủy Tiên thương chị đừng òa khóc nghe!
Em xinh thì chị đem khoe
em tàn, cho chị gửi về hư vô…

huethu

 

Hết Tết

Hế là đã hết Tết rồi
Cây nêu trước ngõ tới hồi hạ nêu!
Quê Hương hai chữ Mến Yêu
Cây nêu nhắc nhớ mai chiều ngày Xuân…
Nhưng mà…đời, áng Phù Vân
Cây nêu, biểu tượng tấm lòng Việt Nam!
Thời gian, muôn thuở thời gian
Nước non muôn thuở giang san tuyệt vời…
Ba ngày Tết cuộc rong chơi
Cây nêu, lá phướn, nhớ hoài Tết vui!

Lì xì cho cháu nội tôi
Tôi nhận đuợc lại nụ cười dễ thương!

huethu

[yourchannel user=”CNN” search=”Hoa Thủy Tiên”]

40 Năm

Ôi Trời! Đã bốn mươi năm
Bốn mươi Tết! Bốn mươi lần xót xa!
“Có Trời mà cũng có ta”
Nguyễn Du nói thế, nghe qua cứ buồn!
Ai bày hai chữ Tang Thương?
Ai bày cuộc vượt đại dương không về?
Bốn mươi năm mấy não nề
Câu thơ đứt ruột, tóc thề còn đâu?
Còn chăng, thơ đó, một câu
Người ơi hải giác giang đầu người ơi!

HuệThu

Bốn Mươi Năm Nghĩ Mà Thương

Ba Mươi Tháng Tư Ngàn Chín Bảy Lăm
Ba Mươi Tháng Tư Hai Ngàn Mười Lăm
Bốn mươi năm tính chẳn
Lẻ loi đời người Non Nước Việt Nam!

Phật bảo diệt lòng tham
Chùa xây cao ngạo nghễ!
Phật bảo diệt Sân, Si, để
Chỉ mình thôi Duy Ngã Độc Tôn!

Bốn mươi năm nước Việt Nam vẫn còn
Còn trong Cô Độc trước năm châu hòa ái!
Nói đi rồi nói lại:
Cũng tại Tham – Sân – Si!

Ba chữ đó nghĩa chi
Mà Chùa cao ngạo nghễ?
Sông sâu qua còn dễ
Lòng người ai có thể Vị Tha?

Bốn mươi năm trôi qua
Tuổi già cùng bước tới!
Bốn mươi năm mòn mỏi
Tàn bốn mươi mùa Hoa!

Tôi không phải Triết Gia
Sao thở ra não nuột?
Bốn mươi năm ngọn đuốc
Ai đốt trong đường hầm?

Đường hầm có thể xa xăm
vì mình không bước tới!
Cửa miệng hầm đang đợi
mà mình không dám buớc ra!

Nghĩ thương hai chữ Nước Nhà
Bao nhiêu xương máu hoa ra nỗi này:
Triệu người bỗng hóa chim bay
Quê người thành cõi lưu đày Quê Huơng!

Bốn mươi năm nghĩ mà thương!

Sài Môn Chủ Nhân

[yourchannel user=”CNN” search=”Quốc hận 3o tháng tư”]

Thơ Mừng Tân Niên / Lục Bát Mừng Tân Xuân / Tết Con DÊ Cảm Hứng

Mừng Tân Niên

Ngựa đi rồi lại đến Dê
Ngựa qua lại thấy Dê Về là sao !
Ông trời “ngựa” đến cách nào
Số Dê lại cứ buộc vào băm lăm

Ngựa Dê, Dê Ngựa tới thăm
Cuộc đời hỏi mấy trăm năm cho vừa ?
Đang vui trời lại đổ mưa ?
Sao không cứ nắng từ trưa tới chiều

Mình không là một cánh diều
Mùa Xuân đãy gấm khăn điều vắt vai
Cỏ Xuân xanh những dặm dài
Dê con vài chú lạc loài dễ thương

Thành ra mình cứ vấn vương
Chuyện Dê, chuyện Ngựa biết thường từ xưa
Mai kia khăn gói gió đưa
Dù Dê hay Ngựa cũng thừa đấy thôi

Mùa Xuân Dê đã về rồi
Sao mình vẫn cứ đứng ngồi băn khoăn ?

 

Lục Bát Mừng Tân Xuân

Chúc Mừng đi với Tân Xuân
Tôi nắn nót viết gửi mừng thế gian!

Bạn ơi! Nhắm mắt mơ màng
Mở lòng ra nhé, mở bàn tay ra:
Gửi người, đó, một cành hoa
Chúc cho khắp cả toàn gia sum vầy!
Nhớ nhau sông biển cứ đầy
Thương nhau không đếm chi cây trên rừng!
Nhớ Thương bước bước hãy dừng
Có Quê Hương nữa, cuối chân trời kìa!
Khi đi ai cũng hẹn về
Bởi không ai bỏ được Quê Hương mình!

Người ơi tất cả là Tình
Câu thơ Lục Bát ai nhìn cũng vui!
Tân Xuân, xin chúc mọi người:
Già thì trẻ lại, mà cười … thêm duyên!

 

Tết Con DÊ Cảm Hứng

Năm nào lại chẳng là năm
Mà Dê mà ngựa ăn nhằm gì đâu
Ngó lên xanh ngắt một màu
Trời xanh nắng có bạc đầu không đây ?
Người xưa nói đến lưu đày
Vẫn sông vẫn nước vẫn cây cối nhà
Bây giờ muôn vạn dặm xa
Cố hương nhắc đến khó mà chung vui
Rượu pha một chút bùi ngùi
Bỗng nghe pháo nổ nhớ mùi vị Xuân

Huệ Thu

Tháng Tư Đen / Xuân Hy Vọng

Tháng Tư Đen

Ngày xưa nỗi nhục ai không nhớ
Bỏ nước ra đi chảng dễ quên
Xứ tạm những mong gây chất xám
Quê nhà từng hận Tháng Tư Đen
Oan khiên thương kẻ trên trần thế
Tức tưởi buồn ai dưới cửu tuyền
Ngất ngưởng dép râu ngồi chễm chê.
Sao chưa đạp đổ bọn cường quyền

Huệ Thu

…………….

Xuân Hy Vọng

Bỗng nghe đài nói Mất Trường Sa
Lòng nhớ quê hương nhớ thiết tha
Ngõ lối Xóm Chùa đêm gió Bấc
Mái tranh khói xám buổi chiều tà
Tóc mây dạo ấy vờn bên phố
Vạt áo xanh nào mới bước qua
Ông lớn ngồi trên sao chẳng biết ?
Núi sông công sức của ông cha !

Huệ Thu

[yourchannel user=”CNN” search=”Tháng Tư Đen”]

Tháng tư một câu

“Triệu người vui, triệu người buồn”
Lời Võ Văn Kiệt nói, còn đó thôi!

Miền Nam không một nụ cười
Miền Bắc vênh váo đười ươi xổ lồng

Người Nam tay bế tay bồng
Giang sơn còn lại: tấm lòng tan hoang!

Người Bắc ào ạt vào Nam
Ti vi, tủ lạnh xếp hàng chở đi

Triệu người miền Bắc mặt chì
Người Nam nhắm mắt: còn gì uớc mơ?

Tháng Tư, ngày cuối, không ngờ
Bắc Nam rộn rịp bến đò ngược xuôi…

Người ăn cướp đi nối đuôi
Người đi ra biển cầu Trời đi xa…

Tưởng rằng tháng Tư đi qua
Tháng Tư trở lại vẫn là biển dâu!

Võ Văn Kiệt nói một câu
Niềm vui với lại nỗi sầu, tại ai?

huethu