Category Archives: Liên hoàn thất ngôn bát cú

Bài Thơ Cuối Năm

1
Những lúc này đây lạnh chớm Ðông
Tiếc không được đốt đám than nồng
Ngày đêm phai lạt đôi môi thắm
Năm tháng phôi pha mảnh má hồng
Ðà Lạt thừa chăng ngàn nỗi nhớ
Ca Li thiếu cả một rừng thông
Ai về cho gửi câu tâm sự
Tất cả rồi ra cũng viển vông

2
Cũng viển vông thôi những cuộc tình
Thăng trầm rút lại nhục và vinh
Tuổi trời thêm mãi còn chưa đủ
Tấm cỏ xanh rì vẫn nín thinh
Ta dẫu đi qua đều hữu ảnh
Lòng tuy để lại cũng vô hình
Văn chương tự cổ là duyên nghiệp
Thương bạn càng thêm chạnh nỗi mình

3
Chạnh nỗi mình thêm xót nỗi ai
Gió bay qua cửa gió than dài
Con chim hữu ý tìm nơi đậu
Hòn đá vô tri lắm kẻ mài
Cựu tích vẫn còn nơi hải giác
Ðào nguyên đâu nữa lối thiên nhai
Chữ tình, chữ nghĩa trăm năm lụy
Lại lụy thêm nhau một chữ tài .

4
Một chữ tài di lụy cổ kim
Ngàn sau người cũ biết đâu tìm
Trăng Tây Sương võ vàng người đẹp
Bút đoạn trường se sắt nhịp tim
Ðường Tống chưa nguôi muôn giọt lệ
Bắc Hà còn mãi gái Cầu Lim
Kinh Thi tồn tại trong dân chúng
Trang giấy xem chừng có chịu im ?

5
Có nằm im hoặc lại xôn xao
Chẳng khác lòng ta một thuở nào
Mặt ngọc tìm đâu người bạn cũ
Vườn xưa còn đó đóa hoa đào
Câu thơ Thôi Hiệu càng lưu luyến
Ngòi bút Thanh Hiên vẫn ngọt ngào
Những kẻ hậu sinh buồn đứt ruột
Vần thơ vẳng mãi giọng tiêu tao

6
Tiêu tao thơ ấy đãi riêng ta
Chén rượu canh suông một tiếng khà
Vẩy bút chửa lên câu thúy phượng
Cầm tay sợ đã giục canh gà
Thêm buồn những lúc đêm đông lạnh
Lại nhớ từng cơn bóng nguyệt tà
Hoa cỏ xứ người đua chúc Tết
Cho nên bút mực chẳng buông tha

7
Vẫn chẳng tha mình lúc cuối năm
Bỗng dưng giọt lệ lại đằm đằm
Sách xem cứ tưởng vương tơ nhện
Thơ viết càng thêm rối ruột tằm
Vút cánh chim bay không thấy bóng
Chìm con cá lội chẳng còn tăm
Ai về Ðà Lạt quê hương cũ
Cho gửi thơ này gọi viếng thăm

8
Viếng thăm Ðà Lạt những ngày xưa
Ðường dốc đi về quản nắng mưa *
Mực tím bạn thương rồi bạn nhớ
Tóc thề ai đón lại ai đưa
Ngàn câu thắm thiết còn như thiếu
Một chữ bâng quơ nghĩ vẫn thừa
Thơ nhỏ một chùm xin gửi bạn
Tưởng về quy ẩn hóa ra chưa

9
Hóa ra chưa thể dứt thi ca
Ðâu nỡ vô tình phụ bạn ta
Ðã nghiệp thì mang cho hết kiếp
Còn thương thôi cứ biết vui nhà
Bốn phương phương ấy càng phong vị
Năm nẻo nẻo nào cũng thiết tha
Xin lại tiếp thơ cùng bạn hữu
Ðêm ngày thả cửa cứ ngâm nga

10
Ngâm nga cho hết kiếp lưu đày !
Tâm sự tha hồ gửi gió mây
Dù nhớ bao nhiêu tia nắng gắt
Vẫn thương thêm nữa đóa hoa gầy
Ðã từng sớm tối vui chim cá
Vốn dĩ đêm ngày thích cỏ cây
Ta vẫn là ta không đổi được
Thì về quy ẩn với ai đây ?

11
Với ai đây tỏ lộ nguồn cơn
Chợt tỉnh mùa đông lại tủi hờn
Bút nọ vui hoài cùng đất nước
Lòng kia còn mãi với giang sơn
Vài làn gió thoảng tầng mây đục
Một tiếng trên không bóng nhạn vờn
Nghĩ lại cõi ta là cõi tạm
Con người mãi mãi vẫn cô đơn

12
Vì sợ cô đơn thích bạn bè
Nhớ mây đầu núi nắng sau hè
Hồ Than Thở , tiếc làn sương lạnh
Mưa Trại Hầm, thương chiếc nón che
Mực tím nhìn vào chưa hả dạ
Chuyện xưa viết lại bút sao tè !
Năm mười hai tháng năm cùng tận
Có đủ mười hai vận cặp kè

  • quản : quản ngại, e ngại

Huệ Thu

Tình Thu

5 bài liên hoàn

1
Tóc rối bờ vai em đứng đây
Trời cao xanh ngắt mấy tầng mây
Phải vì trời trở sang Thu lạnh
Hay tại lòng thêm tháng nhuận đầy ! …..
Một tiếng chim gù trong bụi trúc
Mấy con bướm lượn dưới lùm cây
Ta về tưởng cỏ xanh bờ củ
Hoa cúc vàng trong mấy chậu gầy …

2
Hoa cúc vàng trong mấy chậu gầy
Còn tìm đâu nữa vẻ thơ ngây
Phù sinh nghĩ đến thêm đòi đoạn
Vô dụng càng buồn với cỏ cây
Làn gió ngày nào nao nức đợi
Vầng trăng thuở ấy lửng lơ đầy
Trời ơi ! Người đẹp muôn năm cũ
Vớt lại làm sao mái tóc mây ?

3
Mái tóc mây buồn dưới gốc mai
Nào ai còn có nhớ thương ai
Trời cao dẫu xếp ngàn câu mệnh
Ðể hận còn nguyên một chữ tài !
Chưa nối cái say vào cái nghiệp
Tóc thề vừa mới chấm ngang vai
Cho nên em dẫu không nghiêng nước
Tan nát lòng nhau tiếng thở dài!

4
Tiếng thở dài em lạnh tầng mây
Rượu chưa kịp uống đã vờn say
Câu thơ dạo ấy đành chưa viết
Món nợ ngày nào trót cũng vay
Người ấy không thương sao lại nhớ!
Cây nào có gió chẳng thèm lay
Tiếc chưa tha thiết câu tương ngộ
Ðể khổ cho nhau mãi thế này!

5
Mãi thế này đây chén đắng cay
Ngàn trùng thôi kệ cánh chim bay
Hoa đào trước cổng lòng chua xót
Cành trúc bên đình gió lắt lay
Chỉ tiếc mãi tìm câu hạnh ngộ
Nghĩ buồn cho ngọn gió heo may
Ai về biết có vì Thu lạnh
Hãy nhớ giùm nhau cái nắm tay …

 huệ thu

[yourchannel user=”CNN” search=”古筝独奏 Guzheng Solo 梁祝 The Butterfly Lovers”]

Gửi Theo Cánh Hạc

Gửi Theo Cánh Hạc – (Thập Thủ Liên Hoàn)


Trời đã vào Thu anh ở đâu ? 
Còn ai ngơ ngẩn chốn giang đầu 
Con thuyền bến cũ năm canh đợi 
Dòng lệ Xuân xưa sáu khắc sầu …… 
Nào kẻ mắc mồi cho cá đớp 
Ðâu người cất vó để buông câu ? (*) 
Thời gian như bóng mây qua cửa 
Dù bắc bao nhiêu những nhịp cầu 


Dù bắc bao nhiêu những nhịp cầu 
Tình riêng bóng lẻ suốt đêm thâu 
Sách không đọc trọn ngâm vài đoạn 
Nhớ khó lòng quên viết mấy câu 
Thơ gửi, làm sao mà dễ gửi ? 
Tìm đâu, nào biết ở nơi đâu ? 
Anh ơi ! Tình sử ai người đọc (**) 
Ta có vì nhau góp lệ sầu ? 


Ta có vì nhau góp lệ sầu ? 
Vài giây lại cứ tưởng là lâu 
Gió đùa gác lẻ lòng thêm lạnh 
Trăng chiếu phòng đơn sáng ngập lầu 
Dưới đất có đâu quên ả Chức 
Trên trời lại cứ nhớ mưa Ngâu 
Người ơi! Muôn dặm đà xa cách 
Lầm lũi năm canh tóc ngả màu 


Lầm lũi năm canh tóc ngả màu 
Còn xanh hay đã bạc phau phau ? 
Mỗi năm hoặc giả vui lòng đợi 
Suốt tháng thôi thì thương nhớ nhau ! 
Về đó có tình hoa dạ hợp 
Ở đây không thiếu chiếc mo cau 
Cỏ bồng gió loạn ai người nhỉ 
Có nhớ mình chăng kẻ tới sau ? 


Tới sau, ai có nhớ mình đâu ! 
Trăng vẫn soi riêng nửa mái lầu 
Dẫu khó Quê Hương còn lối cũ 
Biết sao hợp phố để hoàn châu 
Trăm năm sum họp là tương biệt ! 
Một kiếp phù vân nấm cổ khâu 
Anh ở bên trời anh có biết 
Em đây ngày tháng thiết tha sầu 


Em đây ngày tháng thiết tha sầu 
Lại lạnh thêm vì ngọn gió thâu 
Chuyện cũ chắp làm năm bảy đoạn 
Thơ xưa đọc khẽ một vài câu 
Không người mắt biếc nhìn bên cửa (***)
Chỉ bóng trăng thanh lọt mái lầu 
Ngựa ký, ngựa kỳ mong chẳng thấy 
Thấy xa ngăn ngắt mấy hàng dâu


Thấy xa ngăn ngắt mấy hàng dâu 
Mà vết thương lòng thăm thẳm sâu 
Anh đứng trước sân thơ thẩn nhớ 
Em bên song cửa ngẩn ngơ sầu 
Ðã đành thương nhớ trăm lần nhủ 
Hãy thử vì nhau viết mấy câu 
Chẳng viết, không thư, không tất cả 
Kể như dòng nước chảy qua cầu ! 


Kể như dòng nước chảy qua cầu! 
Sực nhớ lời xưa bóng bạch câu 
Không lẽ cuộc đời toàn nỗi hận 
Mà đành thân sống vạn dòng châu 
Mùa Thu hiu hắt tình năm cũ 
Tháng Bảy sụt sùi giọt lệ Ngâu 
Thử khép cửa vào cho bớt lạnh 
Nằm nghe gió thổi suốt canh thâu 


Nằm nghe gió thổi suốt canh thâu 
Mới đó anh đành ruổi vó câu ? 
Mặc kệ mối tình cho đứt nối 
Kể gì nỗi nhớ cứ dài lâu … 
Anh “Về” chốn cũ quên tình cũ ! 
Em ngắm non xanh bạc mái đầu 
Ðầu bạc nhắn ai ngoài vạn dặm 
Vết thương ngày đó vẫn còn sâu ?

1
Vết thương ngày đó vẫn còn sâu ? 
Giấy đã phai chưa ? Mực đổi màu 
Cuộc thế tung ra năm bảy vận 
Dòng đời gửi lại một đôi câu 
Tỳ Bà khúc cũ bàn hoàn lệ 
Lại chữ vô ngôn chất ngất sầu 
Thưa với người xưa câu tận túy 
Ở đâu mà biết gửi về đâu ? 

huệ thu 

* câu này muốn diễn tả yêu nhau nhiều đến có những cử chỉ hành động thân thiết như thế (giúp nhau mắc mồi cho cá đớp, cất vó để buông câu) 

** mấy năm trước lúc còn khỏe, người ngỏ ý muốn tôi cùng người viết một tập tình sử bằng thơ nhưng tôi bảo: bây giờ mấy ai thèm đọc thơ nữa mà viết….!

*** Ý muốn nói người có mắt xanh, tôi vẫn thường nhận “người” có mắt xanh như Nguyễn Tịch…

Cảm Đề sau khi đọc Chức Cẩm Hồi Văn của Tô Huệ

Chức cẩm Hồi Văn đã dệt xong 
Người đây thơ đấy mắt như lòng 
Gió Đông thổi lạnh miền biên tái 
Có thấy ngày xưa nỗi ước mong  ……
Thơ dệt đan đan tình tiết phụ 
Lòng rươm rướm máu chốn khuê phòng 
Ai ngoài ngàn dặm trong vô vọng 
Có thấy mưa đằng trước cửa không ? 

Trước cửa mưa hoài đã đủ chưa ? 
Nghe như giông bảo đến bao giờ 
Con chim báo tuyết mùa Đông cũ 
Tiếng hót còn vang giọng hót xưa ! 
Mới biết tình này chưa hẳn thiếu 
Đâu ngờ chuyện ấy cũng dư thừa 
Em chừ khép chặt phòng thu đợi 
Nước mắt hay là những giọt mưa? 

Nước mắt đằm đằm anh vẫn xa 
Tin về lại chỉ của người ta 
Đường Thu lạnh ngắt ai đưa đón 
Tóc xỏa bờ vai ánh nắng tà 
Tiếng gió về chiều nghe tức tưởi 
Câu thơ trước cửa ý bao la 
Bao giờ ngựa tía quay đầu lại 
Tiếng hý ngày xưa rất đậm đà 

Rất đậm đà sao giọng nói anh 
Trước vườn cải mượt một màu xanh 
Trời chiều ngoảnh lại lòng như thật 
Xóm vắng nhìn về thấy vắng tanh 
Chim đậu mãi sao ngoài giậu trúc 
Cớ chi hót mãi ở trên cành ? 
Chim ơi ! Ta với chim là một 
Có ánh sao khuya rụng dưới thành 

Dưới thành vang tiếng đập chày khuya 
Nhìn hết nơi này đến cuối kia 
Một cánh chim quên về tổ ấm 
Thêm làn gió lạnh mấy hàng bia 
Hai căn buồng rộng còn chưa cộng 
Một tấm lòng đơn có thể chia 
Người có nhớ gì không nửa nhỉ ? 
Trời chiều vàng vọt ánh sao khuê 

[yourchannel user=”CNN” search=”Butterfly Lovers 梁祝”]

Chúc Tết Nhâm Ngọ

bài 1

Năm mới mong sao các cụ già
Cháu con có “ngựa” chẳng rầy la
Tuổi già chỉ việc lên giường ngủ
Xế mới sao không chạy lút “ga” …..
Cách mặc, đồ ăn bên xứ Mẽo
Thuần phong mỹ tục khác quê nhà
Hai bên va chạm nhau côm cốp
Ðứng giữa cân bằng Nó với Ta

bài 2

Nội già bị cháu gọi bằng “you “
Cụ tức cành hông “mẹc bú dù“
Trước đã Cộng nô “Anh” tuốt luốt
Giờ thêm Mọi Ðỏ “Nó” lu bù
Mày tao chi tớ nghe ba chuyện
Ðen trắng vàng xanh đáng mấy xu?
Năm Ngựa cúi xin đừng giận nhé!
Chẳng thương nhau nữa chớ nên thù

bài 3

Tháng cho ta lãnh sáu bò hơn
Theo tục quê mình phải biết ơn
Ốm đến nhà thương nằm bố thí
Buồn lên xe bus chạy lơn tơn
“Mê đi keo” đó tha hồ thuốc (Medi – Cal)
Ca nhạc thơ đây mặc sức vờn
Chúng nó nuôi ta bao khó nhọc
Mà ta, ta lại cứ “xanh dờn”

bài 4

Xanh dờn như thể “bố thằng Tây”
Mày bỏ nên ông phải đến đây!
Cứ dấn thêm bom thì thắng chắc
Mà đành sút móng phải hàng ngay
Con nhà phản chiến như chồn lủi
Cái bọn buôn xương cứ mặt dày
Năm Ngựa đi về xe ngựa đủ
Nước cờ như thế cũng là hay

bài 5

Năm Ngựa lại xin chúc các bà
“Obagi” thuốc để nuôi da
Phở mời xơi đủ vài ba bát
Lãi thấp mua thêm mấy cái nhà
Phòng chật nếu như mà thiếu “rét”( rest room)
Vườn thừa lại đủ cả “ga ra”( garage)
Shốp ping ta chất đầy xem thử
Ông xã nhà này có dám la ?

bài 6

Ông xã làm sao lại dám la
Bèn đi chợ sắm bức Tam Ða (Phúc Lộc Thọ)
Vuốt râu cụ Phúc, râu ngoài tải
Sờ bụng ông tiên, bụng quá đà
Hễ mợ nó khen là lãi đấy
Nếu cô nàng khóc lại xin tha
Gặp năm con Ngựa, cung giao thiệp
Tiềm tiệm không nên quá đậm đà

bài 7
Năm Ngọ đầu năm chúc mấy chàng
Học hành vốn dĩ cũng lang bang
May nhờ “Xì tốc” mà nên khá
Nếu gặp “rì tai”( retire) cũng chẳng màng
Em bởi “Mục Tìm” nhiều lý thuyết (Tìm bạn bốn phương)
Chàng còn căn phố định tân trang
Cứ “sin gơn”( single) thế mà hay đấy
Tết Ngựa chung vui gửi mấy hàng

bài 8
Năm mới “em” đây rất nhún nhường
Tự xin giới thiệu các anh thương
Tuổi tuy con ngựa tình không ngựa
Sống vẫn bình thường lẽ chẳng thường
Muốn kiếm một anh đêm đấm bóp
Lại cần mấy chú sớm tơ vương
Không “enjoy” đủ e rồi tiếc
Còn muốn “enjoy” lại bất tường

bài 9
Năm mới chúc cho các thiếu nhi
Hay ăn chóng lớn ngủ khì khì
Học hành thi cử càng không bết
Công tác vào ra phải thật “chì”
Chẳng “bắt” kỹ sư thì bác sĩ
Không “lên” báo chí cũng T.V
Vẻ vang nước Việt vui như Tết
Con nếu hơn cha, Nếu thế thì …

bài 10

Thế thì nhà, nước vẫn như còn
Lưu lạc không làm tủi nước non
Trung Hiếu mấy hàng nghe lớn lớn
Công Danh ba chữ bé con con
Martel vì bạn mà khen ngọt
Trái ấu thương nhau cũng hóa tròn
Làm rạng tương lai cho Tổ Quốc
Gì hơn là những tấm lòng son .

Huệ Thu

Mưa


Suốt cả đêm trường mưa cứ mưa 
Ở đâu người ấy có buồn chưa ? ……
Cây khô đứng nép chiều hôm đó 
Hoa trắng trên cành lúc buổi trưa 
Tiếng hát não nùng còn nhớ mãi 
Dáng đi yểu điệu của ngày xưa 
Còn đâu những buổi thu ngày trước 
Một lá thư xanh cũng chẳng thừa 


Thư xanh một lá vẫn không thừa 
Rả rích ngoài trời những giọt mưa 
Gió lạnh Ðông về Thu vẫn ngủ 
Xuân chờ mai đón bạn hay chưa 
Chim bay về tổ người trên bến 
Lá rụng đầy sân chuyện lúc xưa 
Ðã mỏng trên tường theo cuốn lịch 
Não nùng nghe mấy tiếng gà trưa 


Nghe lại não nùng gà gáy trưa 
Mái tôn mưa gõ nhặt khoan thưa 
Gió Ðông vẫn lạnh người trên bến 
Lá rụng kêu khan dưới gốc dừa 
Tranh ảnh đầy rồi không thấy thiếu 
Gối chăn thêm nữa có đâu thừa 
Ngủ vùi chợt thức nghe trời sáng 
Tý tách tàu cau mấy giọt mưa 


Tý tách tàu cau mấu giọt mưa 
Nhìn lên trời đất tưởng như thừa 
Thiên nhai đã thấm thân lưu lạc 
Tạm trú càng đau kiếp lọc lừa 
Sài Quán gửi thư thư bị trả 
Trà Sơn nỗi nhớ nhớ sao vừa 
Trần Quân, Hà Thượng giờ đâu cả ! 
Thơ Tếu ngày nào đã viết chưa ? 


Thơ tếu ngày nào đã viết chưa ? 
Cái ông Ðồ Quỷ giỏi cù cưa 
Hô phong thử học ngài Gia Cát 
Hoán vũ cần chi bác thượng thừa 
Mặt đất nước đầy không thiếu nước 
Ông trời mưa mãi vẫn còn mưa 
Lụt năm nay nhỉ chưa chừng lớn 
Ðời cũng chơi khăm cũng đánh lừa 


Ðời cũng chơi khăm cũng đánh lừa 
Hỏi trời nước đã cạn hay chưa? 
Làm ơn chiếu thử vài tia nắng 
Có thiết gì đâu mấy giọt mưa 
Buổi ấy gặp nhau đang bở ngỡ 
Năm nay Tết nhất vẫn còn thưa 
Người ơi trông mãi trời u ám 
Gà gáy làm sao gáy buổi trưa 


Gà gáy làm sao mãi buổi trưa 
Bóng ai thấp thoáng dưới rào dưa 
Áo nàng liễu ướt không đây nhỉ 
Trời nắng chừng say có phải chưa 
Một tiếng gió Ðông vang trước cửa 
Bao lời ai gọi dưới hàng dừa 
Con chim buổi ấy đâu rồi bóng 
Sao suốt ngày đêm lại cứ mưa 


Sao suốt ngày đêm lại cứ mưa 
Cuối năm bạn đã nhớ ta chưa ? 
Bạn thơ biết có còn thơ gửi 
Băng tuyết nghe không thấy gió đưa 
Phương Bắc chẳng hay trời đã lạnh 
Miền Nam được biết nắng dư thừa 
Nếu như nóng lạnh đem mà trộn 
Họa phúc làm sao đã dễ ngừa 


Họa phúc làm sao đã dễ ngừa 
Cho nên trời cứ vẫn mưa mưa 
Sài Môn quán chủ nhìn nhà trống 
Ðàn sáo bay vào núp giậu thưa 
Sao nắng năm nay trời lại giữ 
Mà mưa suốt buổi cứ tuôn bừa 
Nay mai thừa nước ai đem bán 
Bán nước và luôn gà gáy trưa!

10 
Bán cả đàn gà thích gày trưa! 
Ðể cho trời đổ những cơn mưa 
Chẳng vì mình thích ngày xum họp 
Hay tại ta mong buổi tiệc trưa 
Giấc mộng Hoàng Hà nghe rất cũ 
Tiếng Bom Chương Thiện vẫn là xưa 
Hoàng Hà, Chương Thiện bao nhiêu chuyện 
Tất cả ngày nay cũng vẫn thừa

Huệthu

Lòng Ðau

Chiều sương ngoảnh lại ngẩn ngơ chiều
Bến vắng càng thêm nỗi tịch liêu
Viết tới họa chừng dăm bảy vận
Gửi về thôi cũng một đôi điều
Bao câu tuy vậy chưa từng biết
Mà tấc lòng này có bấy nhiêu !
Chỉ sợ chưa chiều chim đã mỏi
Lòng đau khó giải ít hay nhiều

Ít nhiều gửi lại chút phong sương
Thôi cũng bao nhiêu chuyện rất thường
Gió vội bay về trời đẵ Lạnh
Làng xưa nghĩ tới đất đầy sương
Còn đời còn chút tình mong mỏi
Lại nhớ lại thêm chuyện vấn vương
Chỉ thấy tấm tình ngày lạnh lẽo
Biết ai mà gửi nỗi sầu thương !

Sầu thương lấy giấy viết cho đời
Nỗi nhớ khôn cùng nhớ chẳng nguôi
Làn gió hắt hiu thêm thấm lạnh
Câu thơ thương nhớ cũng xa vời
Men cay dạo ấy từng ly cạn
Bể hận bao giờ tát mới vơi?
Nghĩ lại cố nhân xa cách mãi
Biết bao vật đổi với sao dời…

huệthu

Huế Mơ

dslt

Kinh Đô Huế đẹp vẫn hằng mơ,
Hình bóng trong tim chửa xóa mờ.
Phượng thắm dòng Hương, xinh dáng ngọc, ……
Trăng vòng núi Ngự, đẹp tình thơ.
Trường Tiền mấy nhịp… em hoài đợi,
Thiên Mụ bao đêm… anh mãi chờ.
Tiếng mõ, hồi chuông vơi nỗi nhớ,
Tâm hồn lãng tử mộng bơ vơ…

Tâm hồn lãng tử mộng bơ vơ,
Xa Huế thuyền xưa bến nước chờ!
Đỉnh-Ngự, sông-Trà say nợ bút,
Dòng-Hương, núi-Ấn kết duyên thơ.
Đông Ba áo lụa, khơi niềm nhớ,
Thiên Mụ vầng trăng, ẩn bóng mờ.
Nón lá nghiêng che, hôn suối tóc,
Nam Bình giọng Huế…tiếng đàn mơ.

Du Sơn Lãng Tử

[yourchannel user=”CNN” search=”Du lịch Huế”]