Happy Tết

Đã làm xong bổn phận:  gửi thiếp đi khắp nơi!  Ai nhận được chắc vui, dám có người xé bỏ?
Chuyện nhớ thương chút đó cứ mỗi độ Tết mà…Chuyện buồn gì cũng qua…bởi hoa nào cũng đẹp!
Mình đang nhìn hoa tuyết…tám cánh tung tám phương.  Nghĩ tới lúc tang thương:  hoa không còn hình dáng…
Một ngày có buổi sáng, một người một tấm lòng.  Ngày có hôm trống không…Lòng mênh mông, vô nghĩa!
Cái gì mình thấm thía?  Cái bắt tay đầu đời?  Sự chia ly ngậm ngùi?  Một nụ cười nửa miệng?
Cái gì mình đau điếng?  Cái gì?  Thôi quên đi!  Mỗi năm một Tết về, nhớ Mẹ Cha, nhớ bạn…
Bạn bè từ tứ tán, Cha Mẹ ngày giã từ…Biết rồi đời Thiên Thu…nên ngày Xuân thật quý!
Dù không ai nhớ lại cuối biển có mình ngồi…thì cũng như mây trôi…thì cũng làn gió thoảng!

*

Nhiều lúc tôi mê sảng thấy mình như khói sương.  Đi đốt một cây nhang…nhìn Nước Non tro bụi…
Nhiều lúc tôi chìm nổi…tưởng tượng con thuyền trôi…cát bụi và phận người…câu thời thôi thời thế…
Tôi không kèm giọt lệ nào trong thiếp mừng Xuân, mà kèm một tấm lòng thiết tha và vời vợi…
Cảm ơn ai chờ đợi.  Cảm ơn ai không chờ.  Cõi đời là cõi thơ.  Cõi người là…chớp mắt!

Trần Vấn Lệ    

Ông Táo Tâu Gì Với Ông Trời

Còn một tuần nữa Tết, ông Táo đang trên trời, khi ông xa cõi người, ông có buồn không nhỉ?
Tôi ngó sao nhấp nháy trên lá cờ tha hương, những giọt lệ mỏi mòn đọng thành sao, buồn quá!
Nhiều nước một điều lạ:  lấy sao gắn trên cờ!  Nước Mỹ bị nghi ngờ:  Chính Phủ Mỹ nói Sạo…
Nước Tàu cũng nói láo…dù cờ nó năm sao!  Nâng cờ lên coi nào:  có cờ nào không Nặng?
Vâng, cờ nào cũng nặng…kể cả cờ đầu hàng, nước mắt đổ từng trang, lạnh, buồn, pho lịch sử!
Tôi từ khi lữ thứ, cầm lá cờ nước người thấy nước mắt mình rơi nhớ Mỹ & Mình là bạn…

…rồi bạn mình đem bán đảo Hoàng Sa của mình!
…rồi bạn mình linh đình rút quân đi về hết!
…và miền Nam mình chết, lá cờ Sao tung tăng!

*

Ông Táo tâu Ngọc Hoàng những gì trong tờ sớ?  Chỉ còn một tuần nữa, bốn hai cái Tết buồn!
Thời gian qua, qua luôn…Năm nay, năm bốn bốn, Tết nào cũng ngồn ngộn, buồn ơi là buồn ơi!
Ông Táo xa cõi người một tuần rồi về lại.  Người xa quê, xa mãi!  Lá cờ sao bay bay…

Trần Vấn Lệ