Category Archives: Thơ đấu tranh

Quê Hương Rỉ Máu

Quý mến tặng: Thi sĩ đấu tranh LU HÀ

Nước Việt giờ đây quá nhiểu nhương
Kẻ gian rình rập khốn không lường
Trong nhà đầy dẫy thằng ăn cắp
Ngoài ngõ tràn lan lũ cướp đường
Người bệnh thiếu giường nằm chật chội
Dân oan vô sản sống thê lương
Côn đồ, đạo tặc, hung thần ác
Gieo họa khắp nơi ! Quá thảm thương !!!

Gieo họa khắp nơi ! Quá thảm thương !!!
Tập đoàn Cộng quỷ tạo tai ương
Dép râu, nón cối dơ thôn xóm
Ca cóng, nồi niêu bẩn phố phường
Khẩu hiệu, băng cờ hoen đất mẹ
Ngôn từ, cử chỉ ố quê hương
Vùng lên ! Lớp trẻ ngồi chung lại
Siết chặt vòng tay diệt bạo cường !!!

Cộng sản tham tàn tạo nhiểu nhương,
Biết bao thảm họa thật khôn lường.
Biên cương giặc Hán sang nhiều hướng,
Lãnh hải Tàu man chận hết đường.
Bộ đội yếu hèn còn độc ác,
Công an dốt nát lại vô lương.
Giết người, cướp của không nhân tính,
Bảy chục năm rồi ! Chẳng xót thương !!!

Bảy chục năm rồi ! Chẳng xót thương !!!
Hãy mau rửa sạch mọi tai ương.
Để ngàn tiếng hát vang đầu ngõ,
Và vạn lời ca vọng cuối phường.
Trai gái chung lòng gìn Tổ quốc,
Trẻ già góp sức giữ quê hương.
Việt-Nam quang phục ! Ngày tươi sáng,
Hạnh phúc, ấm no sánh liệt cường ???

   THANH HOÀNG & LỆ KHANH

            ( CA Thu 2015 )

Hỡi Ai Người Hào Kiệt

Đêm nằm nghe thác đổ
Tưởng Bản Giốc sau nhà
Mắt bỗng cay niềm nhớ
Thương quá nước non nhà

Một tấc đất, tấc máu
Một tấc núi, tấc xương
Bao nhiêu đời nương náu
Giờ mất chỗ náu nương !

Chính quyền, người giữ nước
Sao bán nước cho Tầu ?
Mạc Đăng Dung ngày trước
Lịch sử xấu biết bao !

Tôi là người gái Việt
Còn đau nỗi đau chung
Hỡi ai người hào kiệt
Đứng lên ! Tôi chung lưng !

Thác sau nhà cứ đổ
Thác biên thùy – lùi xa
Tôi, hai dòng lệ nhỏ
Đau nỗi đau Sơn Hà !

huệthu

[yourchannel user=”CNN” search=”Thác Bản giốc”]

Vì Đâu Sông Núi Và Con Người Việt Nam Điêu Đứng Như Hôm Nay ? *

Họa bài Việt Nam Đất Nước Con người
LIÊN HOÀN TAM THẬP LỤC KHÚC của Trần Lan Chi, Ái Hoa
(36 khúc giống như là nghị quyết 36 vậy)

1
Dân mạnh nước giầu lẽ dĩ nhiên
Khắp Trung Nam Bắc núi sông liền
Cháu Hồng, con Lạc chung toàn cõi
Giặc Pháp, quân Ngô đổi mấy miền
Lấy sức hung đồ cùng hiếp đáp
Đem quân xâm lược lại luân phiên
Anh hùng , liệt nữ gương còn đó
Chẳng thẹn nòi Rồng lại giống Tiên

2
Rồng Tiên rồi sẽ mất hay còn
Sao nỡ cam lòng kệ nước non ?
Ca mãi Lạng Sơn cùng đất Mũi
Nói chi đả viện với công đồn
Tấm lòng hứa quốc không hề đổi
Tấc dạ trung kiên há dễ mòn ?
Đem cảnh quê nhà ra dụ dỗ
Để cho Cộng Sản thẳng chân bon !

3
Da vàng máu đỏ khắp Đông Phương
Ta sẽ cùng chung một ngả đường
Đã quyết vá trời cùng lấp biển
Quản chi dãi nắng với dầm sương
Mười, Anh trở mặt loài sâu bọ
Lương, Mạnh là ai lũ Mán Mường
Công nghiệp cha ông không biết đến
Lòng này thêm xót lại càng thương

4
Quốc Gia chỉ biết có yêu thương
Cộng Sản không lo chữ tự cường
Câu hát dẫu cho còn réo rắt
Tiếng đàn sao vẫn cứ du dương
Một dòng, không lẽ hai dòng đục
Trăm ngả cùng chung một ngả đường
Phát Xít chuyên quyền rồi sẽ đổ
Xuống lên xem lại cũng là thường

5
Lên xuống xem ra cũng sự thường
Non sông đất mẹ cũng đành buông
Thơ hay lại cứ là không ý
Hoa thắm nhưng cần phải có hương
Hãy đứng vùng lên vì nghĩa lớn
Nên quay ngay lại kẻo lầm đường
Phục hưng quốc thể, xây nhân nghĩa
Ta chỉ hơn nhau chữ tự cường

6
Nếu biết tự cường cứu núi sông
Ngàn năm nhớ mãi đất Thăng Long
Tinh thần đúc kết dù trăm mối
Tư tưởng phân chia kết mấy luồng
Cứ mãi tốn tiền ngôi mộ Bác !
Để càng vướng lối ngọn cờ hồng
Trung ương nghị quyết sai rồi sửa
Sai sửa tùy ai cũng chẳng mong

7
Chỉ mong đất nước có mùa Xuân
Thì dẫu cô em ngọn bút thần
Duy có tiếng lòng cùng thắp sáng
Để không lời nói lại vang ngân
Người làm hì hục, người ngồi mát
Kẻ chén no nê, kẻ cởi trần
Chỉ biết Đảng mình, không biết nước
Rõ ràng có tội với tiền nhân

8
Tiền nhân ngày trước, đức vua Hùng
Bờ cõi từ xưa của Lạc Hồng
Hiếu đễ đạo trời cha mẹ trước
Nước chung, phận sự gái trai chung
Nếu chưa vì nước dâng xương máu
Sao nỡ cho người cắt núi sông !
Một cuộc trăm năm còn với mất
Người dù có thác, thác cho trong

9
Thác trong giải thể dẫu còn xa
Cảnh sắc non sông vốn mượt mà
Bạn trẻ xin cùng nhau hét lớn
Lời hùng hãy hát những câu ca
Cho vui nước Việt hồn sông núi
Để thắm quê mình giải gấm hoa
Xuống cấp, chung quanh đều xuống cấp
Nghĩ càng thêm nhục nước nhà ta

10
Nước nhà ván mục lại đinh long
Kháng chiến lừa dân đổ máu hồng
Tiếc kẻ hữu tình thây ngập đất
Xác người vô tội đã đầy đồng
Bọn ngu ở đó mà lên mặt
Loài cá nào đây định hóa rồng ?
Cộng Sản đúng là phường xảo quyệt
Quay về Cố quốc ngẩn ngơ trông

11
Trông mãi, trông hoài năm tháng qua
Nhìn lên Cộng Sản mới hay là …
Công trình nghĩ đến câu thơ lạc
Lịch sử tìm về nước mắt sa !
Cứu nước chờ hoài người nghĩa khí
Giết nhau còn mãi cõi ta bà
Lan Chi đừng trách nhau vô cớ
Mà nổi sùng vì mấy khúc ca …

12
Khúc ca bạn chép, bọn tôi ghi
Địa Lý làm sao đọc thấy kỳ !
Thiếu đứt Nghệ An, cùng Phủ Lý ?
Mà thừa câu đối với hoành phi !
Thấy người máu nóng dơ tay bóp
Mong khúc ruột xa gửi bạc về !
Câu chuyện thanh bình nôn nóng đợi
Trâu bò gặm cỏ dưới chân đê

13
Chị em hành xử thật y chang
Mà bước lưu vong mấy dặm ngàn
Dân Việt chẳng mong cây búa thép
Hoa Kỳ còn quý ngọn cờ vàng (*)
Cao Nguyên tranh đấu thừa tâm lực
Dân chúng vùng lên tiếng đã vang
Truyền bá chủ trương cho Cộng Sản
Đem thơ làm một món thời trang

(*) Tại Hoa Kỳ chúng ta vẫn treo cao ngọn cờ vàng

14
Thời trang chưng diện khắp muôn nơi
Cộng Sản nhìn xem đã hết thời
Dân bị chính quyền đè xuống đất
Em vì đảng tính ngẩng kêu trời !
Chú chim lồng đỏ lanh chanh hót
Đàn cá hồ con lởn vởn bơi
Trông cảnh tình này buồn đứt ruột
Làm sao cho khỏi lệ tuôn rơi !

15
Lan Chi hãy hỏi bạn đồng liêu
Đã Thúy Vân còn có Thúy Kiều
Toét loét đồ xưa vài giọt lệ
Tùm lum hẻm đá những hang rêu
Dở hay cứ lệnh ông Trung Ủy (*)
Lên xuống bày theo nước thủy triều
Nếu chẳng tỉnh đi rồi sẽ tiếc
Tâm hồn có lúc sẽ phiêu diêu

(*) Trung ương + Đảng ủy

16
Chẳng phiêu diêu, cảnh vẫn y nguyên
Mong mỏi than ôi ! Thật hão huyền
Nếu cứ vục đầu trong địa ngục
Bao giờ đến được cõi thần tiên ?
Dại sao luyện tập đồ Lê Mác
Uổng quá công phu học thánh hiền !
Mở mắt thử nhìn qua ngoại quốc
Tự do, dân chủ đẹp vô biên

17
Vô biên dân chủ đẹp sao đây
Tình nghĩa còn hơn bát nước đầy
Không dám về nhà vì phải trái
Có đâu hứa cuội, hứa trời mây
Mác Lê mấy độ ba thằng bịp
Khổng Mạnh ngàn năm mấy bậc thầy
Nghị quyết trung ương băm sáu kiểu
Nhớ câu : ăn vóc học thì hay

18
Học hay đất nước cảnh lìa tan
Cơm gạo trời ơi ! Máu lệ chan
Đừng có vật vờ ba vận hão
Ra gì giở giói một cành lan !
Lưu vong thơ ấy thêm vài chữ
Hải ngoại tài kia phải kể ngàn
Viết mãi, viết đi rồi viết lại
Kể gì cách trở bước quan san

19
Kể gì cách trở bước quan san
Xa nhớ trời ơi ! Nhớ Việt Nam !
Mong để bạo quyền rồi hủy diệt
Sao cho Cộng Sản phải tan đàn
Lời nguyền dằng dặc thâu kim cổ
Mây bạc phơ phơ khắp núi ngàn
Đọc lại văn thơ người quốc nội
Năm canh tấc dạ cứ lan man

20
Lan man giọt lệ lại vơi đầy
Như cánh chim trời lạc lỏng bay
Lạ nhỉ còn mê phường xảo quyệt
Làm sao chửa biết chữ thương bầy
Câu thơ phải viết vì sông núi
Lời nói đừng như thoảng gió mây
Các bạn thơ ta trong bốn cõi
Say tình tổ quốc mới là say

21
Có say đừng để hổ tiền nhân
Non nước cùng chung dự một phần
Nhân nghĩa nếp xưa cần phải học
Lưu manh kế ấy chẳng cần bàn
Kẻ sau theo gót Vương Câu Tiễn
Ngày trước cầu hiền Thái Tử Đan
Nghĩ giận bọn người cam bán nước
Thấy dân đói khổ chẳng hề than !

22
Không trách không than có lẽ nào ?
Ngửa nghiêng vận nước chẳng nôn nao
Thủy chung cha dạy đừng thay nết
Tiết tháo mình nên giữ lấy màu
Một kiếp thân hư càng đáng hổ
Trăm năm tiếng tốt chẳng hơn sao !
Chi, Hoa muốn vẽ tình non nước
Đã thấy muôn trùng sóng bạc xao

23

Sóng bạc xao gần đó lại xa
Chữ chi hơn được chữ nhân hòa
Kiếp người đã chẳng lâu, mây thoảng
Phận gái sao đành hạt móc sa !
Thời ấy đình trung đầy lũ nhặng
Giờ đây chính giới góp nghìn bà
Cầu mong dân chủ dân no đủ
Rồi chữ tự do sẽ nở hoa

24
Trần gian mộng cũ đẹp như hoa
Mới đó chiều Thu sắc đã tà
Biết phận đã là: “très bien – good”
Cam lòng đừng có cứ “xa va”
Hát hay còn nhớ người Kinh bắc ?
Ai đẹp cho bằng gái Trữ La ?
Ta chúc dân ta đồng lúa tốt
Mùa hè bông lúa tự sao sa

25
Sao sa, mưa nắng giải bình nguyên
Trai giỏi, lại thêm gái thật hiền
Suốt kiếp đã thề tròn chữ hiếu
Muôn năm xin giữ vẹn câu nguyền
Đường về, đường thẳng quên đường tắt
Theo mãi điều hay đến cõi thiền
Băm sáu khúc ngâm chưa kịp dứt
Tưởng đâu là nợ hóa là duyên !

26
Duyên nợ xin ai chớ lập lờ
Sống trong nghịch cảnh tưởng là mơ
Thơ văn láo lếu vài cô nhóc
Ăn nói lăng nhăng mấy đứa nhô
Hồng Lĩnh núi non cao vạn bộ
Cửu Long sông nước rộng đôi bờ
Giang sơn là một, tình không một
Ai kẻ đồng tâm gắng đợi chờ

27
Ai kẻ đồng tâm gắng đợi chờ
Cung đàn đâu đã dứt đường tơ
Bờ đê cỏ mượt trâu bò gặm
Mặt đá ghềnh cao sóng nước xô
Gửi thiếp chắc vừa lòng mấy bạn
Họa thơ có thuận ý hai cô ?
Ba mươi sáu kế như hoàn chỉnh
Lọ phải phiền lòng đến chuyện thơ

28
Lọ phải phiền lòng đến khách thơ
Tiến trình yêu nước thuở ban sơ
Việt Nam thuở ấy còn dư thóc
Than Thở ngày nay đã cạn hồ !
Lấy thế đấu tranh mà chém giết
Đem câu quyền lợi dụ khù khờ !
Trong ngoài một tiếng hô đoàn kết
Sức sống dân dâng nước vỡ bờ

29
Nước vỡ bờ rồi muốn bắc thang
Hỏi trời, trời chắc cũng mơ màng
Cuốc mồ, đã lại đem chôn đứng
Đốt lửa, dân đen bỏ chảo rang
Hậu thế lộ trình lòng mấy nỗi ?
Tiền nhân cơ nghiệp lệ đôi hàng
Có dân nào cực như dân Việt ?
Tội tổ tông nào phải chịu mang ?

30
Chịu mang è cổ cứ buồn hoài
Ngơ ngác nhìn quanh cặp mắt nai
Trăm dặm tuy dài mà vẫn ngắn
Đôi bờ dù ngắn tại sao dài ?
Lão ông tìm việc không còn sức
Phụ nữ chạy ăn đến xẩy thai
Tám chục triệu người đành ngậm miệng
Bây giờ tâm sự ngỏ cùng ai ?

31
Cùng ai hòn ngọc của phương Đông
Vẽ chó chưa xong lại vẽ rồng
Chiếu bạc chẳng đau cùng tổ quốc
Hỏi lòng có thẹn với non sông
Tri giao nghĩa có, sao không có !
Tổ Quốc tình này hỏi có không ?
Nếu có toàn dân đều phải có
Dân chờ dân đợi lại dân trông ?

32
Trông gì hơn nữa chữ an ninh
Trong chỗ bà con có chút tình
Tuy trót vương vào mùi tục lụy
Cũng còn giữ mãi đức trung trinh
Mình không nghiêng ngã lòng hai ngả
Ta chẳng cô đơn chẳng một mình
Chịu khó nhìn ra toàn thế giới
Học điều hay giỏi nếp văn minh

33
Văn minh tuy mới vẫn là xưa
Vẫn lũy tre xanh rợp bóng dừa
Ơn tỏ yêu anh cùng kính chị
Lạy trời thuận gió lại vừa mưa
Để manh áo đẹp, con càng thảo
Cho bát cơm ngon lúa được mùa
Nghị quyết tùm lum băm sáu điểm
Hay gì phải cứ trống chiên khua ?

34
Trống gióng, chuông khua đứng ngó mông
Làm thơ mấy chị chỉ bao đồng
Trung ương chễm chệ vài ba đứa
Hải ngoại loay hoay mấy chụcỳ ông
Trí thức càng rầu Bình tỉ tỉ (*)
Già nua thêm tủi bọn công công
Dân tha hồ đói tha hồ rách
Chúng cứ ăn ngon, cứ rượu nồng

(*) Nguyễn Thị Bình

35
Rượu nồng áo đẹp dẹp đi mau
Sao chẳng hè nhau bắc nhịp cầu
Thơ họa càng ngày càng khởi sắc
Hoa thơm mỗi lúc một tươi màu
Ơn cha, công mẹ như sông rộng
Nghĩa nước tình non tựa biển sâu
Liệt nữ anh hùng trong sử sách
Ngàn xưa còn để lại ngàn sau

36
Ngàn sau còn nhớ mãi hồng chuyên
Cộng Sản làm sao được vẹn tuyềná
Thiên Nhất vung thơ đòi phải đập
Huệ Thu múa bút thử lưu duyên
Đòn đau mấy đứa ưa xu nịnh
Đánh mạnh ba tên thỉnh cửa quyền
Nước Việt xưa kia phong cảnh đẹp
Dân giàu nước mạnh lẽ đương nhiên

Huệ Thu

  • Đất nước : đất bị cắt dâng cho Tàu, gái bán cho Đài Loan , Đại Hàn ,
    cán bộ làm giàu trên xương máu nhân dân. Tham nhũng, cướp bóc hoành hoành… dân chúng khổ dưới ách Mác Xít công an trị …

Tháp Mười đẹp nhất bông sen,
Ao nhà đẹp nhất có tên chú Hồ.
Chiều chiều ra ngắm cá dzồ,
Nhìn con cá ngỡ chú Hồ tung tăng

Bài Xướng:

LIÊN HOÀN TAM THẬP LỤC KHÚC

Việt nam – Đất nước – Con người

By Trần Lan Chi, Ái Hoa (22/2/05 – 5/4/05)

1-

Việt Nam một dải lụa thiên nhiên

Khúc ruột Nam Trung Bắc nối liền

Dân tộc oai hùng vang bốn bể

Núi non trùng điệp trải ba miền.

Rộn ràng Đất Mũi mừng ngày hội

Nhộn nhịp Hà Giang họp chợ phiên

Gìn giữ muôn đời hồn đất nước

Quê hương, phong cảnh đẹp thần tiên.

TLC

2-

Cảnh đẹp thần tiên tích hãy còn

Lạng Sơn từng dãy núi liền non

Chùa Tiên lặng lẽ hang voi phục

Đền Mẫu linh thiêng tiếng thánh đồn

Thủ bút Ngô gia thơ vẫn tạc

Vọng phu Tô thị đá chưa mòn

Kỳ Lừa phố chợ người muôn vẻ

Sóng cuộn Kỳ Cùng vó ngựa bon.

AH

3-

Cùng vó ngựa bon khắp bốn phương

Lào Cai ta đến, cảnh thiên đường

Sa Pa, thác đổ vi vu gió

Bát Xát, thông reo lãng đãng sương

Má đỏ hồn nhiên con gái Thái

Đồi xanh lúp xúp bản làng Mường

Nơi đây vang vọng hồn sông núi

Vương vấn lòng ta nỗi nhớ thương.

TLC

4-

Vương vấn lòng ta nỗi nhớ thương

Sơn La Tây Bắc đất kiên cường

Hoa ban bản Thái bừng ngày hội

Thạch nhũ hang Tòng lóa ánh dương

Cần rượu say lòng người viếng cảnh

Điệu xòe vui mắt khách qua đường

Sông Đà thác đổ dòng cuồn cuộn

Suối nóng, hồ xanh đẹp lạ thường.

AH

5-

Suối nóng, hồ xanh đẹp lạ thường

Hòa Bình thơ mộng, ráng chiều buông

Xôn xao nước khoáng trào nồng đá

Ngan ngát cơm lam chín đượm hương

Hang Muối dấu xưa lưu mạch đất

Dốc Cun mây trắng trải lòng đường

Sông Đà hùng vĩ, giờ yên ả

Mang điện về xuôi, nước thịnh cường

TLC

6-

Thịnh cường chung một dải non sông

Đệ bát kỳ quan: Vịnh Hạ Long

Ngàn đảo lô nhô mây lộng bóng

Trăm hang rải rác nước theo luồng

Cửa Ông đền cũ danh còn rạng

Bãi Cháy rừng xưa lửa vẫn hồng

Vách núi Bài Thơ lưu tuyệt bút

Ao Tiên có kẻ đứng chờ mong.

AH

7-

Chờ mong năm mới mỗi đầu xuân

Du ngoạn Bắc Ninh, chốn Phật thần

Thành cổ Lủy Lâu nghe tích kể

Chùa thiêng Phật Tích vọng chuông ngân

Đông Hồ mãi đọng hồn dân tộc

Bút Tháp nào vương dấu bụi trần

Quan họ vùng Lim ngày mở hội

Miếng trầu câu hát đón tao nhân.

TLC

8-

Tao nhân về Bắc nhớ vua Hùng

Phú Thọ nguồn căn giống Lạc Hồng

Đền Hạ bà Âu sinh bọc trứng

Núi Ten thần Lạng giữ tình chung

Phù Ninh trâu chọi tưng bừng hội

Đào Xá thuyền đua nhộn nhịp sông

Rừng lá Xuân Sơn, hang thạch nhũ

Ao Châu đầm rộng nước xanh trong.

AH

9-

Nước xanh trong vắt bóng non xa

Vĩnh Phúc trung du đẹp mặn mà

Một thuở Bình Sơn chùa tháp kể

Ngàn năm Tam Đảo gió mây ca

Mê Linh tiếng trống vang ngày hội

Đại Lãi mùa xuân rực sắc hoa

Mộc mạc Hương Canh, làng gốm cổ

Sông Lô khúc hát ấm lòng tạ

TLC

10-

Lòng ta thương nhớ đất Thăng Long

Hà Nội phù sa mạch máu hồng

Chuông đánh Tây Hồ trâu lạc mẹ

Dòng ngăn Tô Lịch nước lên đồng

Cổ Loa di hận trăng soi giếng

Văn Miếu đề danh cá hóa rồng

Diên Hựu đài sen hương tỏa ngát

Rùa vàng Hoàn Kiếm ngẩng đầu trông

AH

11-

Ngẩng đầu trông hút dáng ai qua

Thiếu nữ Hà Đông vóc lụa là

Làng cổ Đường Lâm nơi đá vọng

Động xưa Hương Tích chốn mây sa

Khoang Xanh suối hát mời du khách

Tiên Lữ chuông ngân thỉnh Phật bà

Chùa Cả, Tây Phương, bao cảnh đẹp

Hà Tây một thuở dệt bài cạ

TLC

12-

Bài ca huyền sử vẫn còn ghi

Mảnh đất Hưng Yên lắm chuyện kỳ

Đan sọt phi thường trang dũng tướng

Vịn lan xuất chúng bậc nguyên phi

Tự Nhiên bãi cát đưa duyên lại

Dạ Trạch đầm lau đuổi giặc về

Phố Hiến mơ màng thời dĩ vãng

Nhãn lồng trĩu quả dọc triền đê

AH

13-

Dọc triền đê nhỏ nắng chang chang

Cửa biển Ninh Cơ bãi ngút ngàn

Hải Hậu thênh thang đồng muối trắng

Ý Yên bát ngát lúa chiêm vàng

Đây chuông Cổ Lễ ngân âm dội

Kia tháp Phổ Minh nức tiếng vang

Nam Định quê ta ngày đổi mới

Trở mình lịch sử bước sang trang.

TLC

14-

Sang trang đất nước đẹp nơi nơi

Thanh Hóa cùng vang bóng một thời

Thề hội Lam Kinh nguyền đuổi giặc

Cửa hang Từ Thức bước lên trời

Thành Hồ vòm đá trơ vơ đứng

Suối Ngọc ngư thần lởn vởn bơi

Nước biếc Sầm Sơn, hòn Trống Mái

Hàm Rồng, Bến Én mặc mưa rơii

AH

15-

Mưa rơi dai dẳng Huế cô liêu

Bóng áo dài xưa tím diễm kiều

Thiên Mụ ưu tư chùa đỏ ngói

Khiêm Lăng trầm mặc vách xanh rêu

Trường Tiền một thuở dài bao nhịp

Đại Nội trăm năm vững mấy triều

Tới đất thần kinh, nghe nhã nhạc

Thả hồn theo nhịp phách phiêu diêu

TLC

16-

Phiêu diêu hồn phách lạc Đào nguyên

Hà Tĩnh trung du xứ diễm huyền

Bờ thác Vũ Môn, hồ Kẻ Gỗ

Động chùa Hương Tích, bãi Chân Tiên

Vụ Quang vùi xác quân xâm lược

Hồng Lĩnh cư danh bậc đại hiền

Một dải Hoành Sơn lưu sử sách

Kẹo Nưa tấp nập khách qua biên

AH

17-

Khách qua biên giới ghé nơi đây

Thăm động Phong Nha nhũ rủ đầy

Nhật Lệ rừng dương xanh đón gió

Lý Hòa con sóng bạc vờn mây

Ngàn năm mãi vọng lòng Bàu Tró

Mấy thuở còn in chốn Lũy Thầy

Trên đỉnh Đèo Ngang, hồn lắng lại

Quảng Bình văn vật mấy ai hãy

TLC
18-

Mấy ai hay một thuở ly tan

Quảng Trị đôi bờ lệ chứa chan

Thành Cổ uy nghi, trời gió lộng

Suối Tân huyền diệu, khói mây lan

Cửa Tùng nước biếc pha màu ráng

Rú Lịnh cây xanh hú gió ngàn

Thánh địa La Vang, chùa Sắc Tứ

Trăm năm còn mãi với giang san.

AH

19-

Trăm năm còn mãi với giang san

Di sản muôn đời đất Quảng Nam

Phố cổ in hình cầu Nhật Bản

Cõi xưa khắc dấu tháp Chiên Đàn

Mỹ Sơn lặng lẽ đền trầm mặc

Cửa Đại trong xanh bãi ngút ngàn

Dạo bước Cù Lao Chàm cát trắng

Đất trời hòa nỗi nhớ miên man.

TLC

20-

Nỗi nhớ miên man vẫn chất đầy

Trời chiều Đà Nẵng lá hoa bay

Bà Nà vượn hú, chim làm tổ

Phước Mỹ rong phơi, cá hợp bầy

Non Nước chùa hang ôm dốc núi

Hải Vân đèo biển vượt tầng mây

Bảo tàng lưu dấu Champa cổ

Bán đảo Sơn Trà, vẻ đắm say

AH

21-

Đắm say thuở ấy một thi nhân

Giữ lại Quy Nhơn dấu mộ phần

Lâm Tế uy nghiêm chùa Thập Tháp

Chiêm Thành cổ kính chốn Đồ Bàn

Sóng cồn Hoàng Hậu hàng thông đón

Đá tạc Dương Long lớp gạch đan

Bình Định quê hương người áo vải

Suốt đời vì đất nước lầm than.

TLC

22-

Đất nước lầm than nhớ buổi nào

Trông về Quảng Ngãi dạ nao nao

Nà Niêu rìu thạch dân mài thuốc

Thiên Ấn chùa lam khói tỏa màu

Mấy ngọn Răng Cưa thuyền bổ núi

Một dòng Trà Khúc cá mong sao

Ngậm ngùi cổ lũy thời oanh liệt

Bãi biển Sa Huỳnh gợn sóng xao

AH

23-

Sóng xao mặt nước gợn loang xa

Ta đến nơi đây đất Khánh Hòa

Cát trắng cồn cao dài Dốc Lết

Nắng vàng ngày mới rạng Trường Sa

Âm vang gió núi cung đàn Đá

Thấp thoáng trời mây dáng tháp Bà

Từ vịnh Cam Ranh về Phố biển

Rợp đường rực rỡ sắc muôn họa

TLC

24-

Rợp đường rực rỡ sắc muôn hoa

Đắc Lắc cao nguyên bụi nhuộm tà

Hồ biếc sóng chao nhà Bảo Đại

Rừng xanh nắng dọi tháp Si va

Nhà rông rượu nhắp say chân múa

Lễ hội voi đua rộn tiếng la

Hương vị cà phê thêm gợi nhớ

Xứ Buồn Muôn Thuở ngập mưa sa .

AH

25-

Mưa sa xanh mướt đất cao nguyên

Thấp thoáng Xuân Hương đẹp dịu hiền

Núi Mẹ Lang Biang tuôn mạch sữa

Đồi Thông Than Thở vẳng lời nguyền

Chênh vênh Đà Lạt hồn tu viện

Lặng lẽ Tuyền Lâm chốn cửa thiền

Hùng vĩ Đambri trời Bảo Lộc

Lâm Đồng nơi gió núi nên duyên.

TLC

26-

Gió núi nên duyên nước lững lờ

Hàng dừa Bình Thuận đẹp trời mơ

Kê Gà ghềnh đá giơ chơm chởm

Mũi Né đồi rơm chạy nhấp nhô

Bãi sỏi bảy màu soi dưới nắng

Đồng diêm một dải uốn quanh bờ

Phật nằm thanh thản bên Tà Cú

Thuyền cá xôn xao cập bến chờ.

AH

27-

Thuyền cá xôn xao cập bến chờ

Trải dài Bà Rịa nắng buông tơ

Vũng Tàu biển nhớ tình yêu dệt

Côn Đảo trời hòa tiếng sóng xô

Nhang khói linh thiêng chùa thỉnh Phật

Đèn hoa rực rỡ lễ nghinh Cô

Bình Châu suối khoáng trời ưu đãi

Cảnh đẹp se lòng đón khách thợ

TLC

28-

Cảnh đẹp se lòng đón khách thơ

Kiên Giang quyến rũ nét hoang sơ

Lửa hồng Nhựt Tảo vang thiên địa

Mây bạc Hà Tiên kết hải hồ

Bãi Chén lô nhô hàng chén úp

Mũi Nai lấp ló mắt nai khờ

Đôi hòn Phụ Tử tình khăng khít

Đảo ngọc mênh mông cát trải bờ

AH

29-

Trải bờ biển biếc nắng thênh thang

Cà Ná trong xanh, cát mịn màng

Đá sánh vai chen đèo Ngoạn Mục

Núi vòng tay ấp đất Phan Rang

Hòa Lai lặng lẽ nằm nghiêng bóng

Bãi Vách ưu tư đứng xếp hàng

Lễ hội Ca Tê cầu hạnh phúc

Đất trời Ninh Thuận cõi riêng mang.

TLC

30-

Thuận cõi riêng mang mối cảm hoài

Bồi hồi về lại đất Đồng Nai

Chùa Phong tháp dựng rêu phong dở

Bàu Sấu chim cư thác đổ dài

Mộ Cổ Hàng Gòn nằm tĩnh mịch

Hòn Chồng Định Quán đứng khoan thai

Thuyền xuôi Đảo Ó chiều êm ả

Làng bưởi Tân Triều níu bước ai

AH

31-

Níu bước ai về xứ Viễn Đông

Sài Gòn soi bóng bến nhà Rồng

Rộn ràng Nguyễn Huệ tươi hoa lá

Tấp nập Bạch Đằng mát gió sông

Độc Lập dinh xưa hồn tử sĩ

Giác Lâm chùa cổ cõi hư không

Phồn hoa rực rỡ ngày thêm đẹp

Cho thỏa lòng người mãi ngóng trông.

TLC

32-

Ngóng trông về cuối nẻo Tây Ninh

Gái lịch trai thanh, cảnh hữu tình

Tòa Thánh thâm nghiêm mùi đạo pháp

Núi Bà linh hiển nét đoan trinh

Nước hồ Dầu Tiếng soi nghiêng bóng

Ngọn tháp Bình Thanh đứng thẳng mình

Họp chợ Long Hoa người tấp nập

Mộc Bài nô nức đón bình minh.

AH

33-

Bình minh chiếu rạng Tháp Mười xưa

Đồng Tháp sông đan bóng rặng dừa

Nhộn nhịp Tràm Chim chờ nắng hạ

U hoài Cao Lãnh đón chiều mưa

Gáo Giồng cò trắng khoe đôi cánh

Sa Đéc hoa tươi nở mấy mùa

Ghe ngược Tiền giang ngày nước nổi

Tiếng cười xen lẫn tiếng chèo khua

TLC

34-

Tiếng chèo khua mặt nước mênh mông

Về miệt Tiền Giang lúa ngập đồng

Chợ nổi Cái Bè ghe mắc cửi

Thuyền hoa Vàm Láng hội nghênh ông

Vĩnh Tràng khói tỏa đài La Hán

Kiến Phước cờ che điện Tướng Công

Cuồn cuộn Rạch Gầm vang sóng dậy

Một vườn cây trái ngọt hương nồng

AH

35-

Hương nồng nắng gió dải Cà Mau

Sóng nước mênh mông nối nhịp cầu

Nước nổi U Minh rừng ngập mặn

Tràm len Ông Đốc lá hoen màu

Giữa vùng Rừng Sác nghe âm cũ

Trên đảo Hòn Khoai ngắm biển sâu

Cảm giác thiêng liêng nơi đất Mũi

Một lần dừng bước nhớ ngàn sau

TLC

36- Bài kết

Ngàn sau dù mấy thuở truân chuyên

Một tấm tình quê vẫn vẹn tuyền

Xứ Bắc mưa phùn bia tạc sử

Miền Nam đồng mặn đất trao duyên

Mặt nhìn Đông Hải tranh thiên hạ

Lưng dựa Trường Sơn chống bạo quyền

Non nước bao đời truyền để lại

Việt Nam một dải lụa thiên nhiên

AH

Trở lại từ đầu Việt Nam một dải lụa thiên nhiên

Ghi chú:

1- Bài mở đầu 2- Lạng Sơn 3- Lào Cai

4- Sơn La 5- Hòa Bình 6- Quảng Ninh

7- Bắc Ninh 8- Phú Thọ 9- Vĩnh Phúc

10- Hà Nội 11- Hà Tây 12- Hưng Yên

13- Nam Định 14- Thanh Hóa 15- Thừa Thiên Huế

16- Hà Tĩnh 17- Quảng Bình 18- Quảng Trị

19- Quảng Nam 20- Đà Nẵng 21- Bình Định

22- Quảng Ngãi 23- Khánh Hòa 24- Đắc Lắc

25- Lâm Đồng 26- Bình Thuận 27- Bà Rịa Vũng Tàu

28- Kiên Giang 29- Ninh Thuận 30- Đồng Nai

31- Sài Gòn 32- Tây Ninh 33- Đồng Tháp

34- Tiền Giang 35- Cà Mau 36-Bài kết

[yourchannel user=”CNN” search=”Nghèo đói”]

Vớt Bình Minh Trong Đêm

Chảo Lửa Trụng Cơ Đồ

Chúng nó bán quê hương
Chúng nó bán mình rồi
Làm người dân khi chết
Không cọng cỏ che thân.

Giặc tràn từ phương Bắc
Chảo lửa trụng cơ đồ
Cháy ngàn năm chưa tắt
Chảo lửa trụng cơ đồ
Quê hương bầm vết cắt
Cứa mối sầu khôn nguôi.

Nước Nam Dân Nam Ở

Thôi ngày đà khép mắt
E không mở bao giờ
Đêm trườn mình ve vẩy
Đêm, ôi đêm ôi đêm!

Đêm của loài quỷ đỏ
Chấm máu ăn thịt người
Nhai gan mừng tuổi thọ
Định mệnh đêm sát nhân
Nước Nam dân Hán ở. (*)

Đêm, ôi đêm ôi đêm
Đêm cười như tiếng nấc
Đắng nghẹn cả biển vàng
Đêm cười như rót đạn
Giết cả một giang san!

________________

(*) Nam quốc sơn hà Nam đế cư (Sông núi nước Nam vua Nam ở) là câu thơ trong bài thơ Nam Quốc Sơn Hà (Sông núi nước Nam) của danh tướng Lý Thường Kiệt.

Bóng Ma Và Tàu Lạ

Ồ, đâu phải bóng ma
Và đâu phải tàu lạ
Là một loài quỷ đỏ
Nuốt biển đảo quê ta!

Chúng ôm bom khiêu vũ
Trên quá khứ cha ông
Mong giết đi lịch sử
Xóa nhòa tổ tông ta!

Lục Dục Mùi Nhân Gian

Và niềm bí mật ấy
Khắp phố phường chúng ta
Những áo cơm quay quẫy
Trong xác thân mỗi người.

Trên kênh rạch lụp xụp
Dưới gầm cầu tối tăm
Hắt hiu tầng địa ngục
Lục dục mùi nhân gian.

Vớt Một Đời Lêu Bêu

Dòng kênh đen lầy lội
Lặng lờ con xóm tối
Em vớt rau dạt bèo
Vớt một đời lêu bêu.

Ngẩn Ngơ Đời Bạc Mệnh

Chị bươi trong rác rến
Bươi cùng chuột cùng mèo
Ngẩn ngơ đời bạc mệnh
Quên bẵng một tiếng kêu!

 

Biển, Thủy Mộ Trắng Phau

Oằn lưng đèo cá chết
Biển, thủy mộ trắng phau
Đất miền Trung bạc phếch
Lệt xệt sóng dìu nhau.

Giọt lệ rơi thành muối
Hòa vào giữa biển khơi
Những vòng đời lầm lũi
Quay ngắc ngoải giữa trời!

Dìm Bao Nỗi Oan Sâu

Nhà tù như tóc bạc
Trắng phếu cả mái đầu
Dòng sông như cơn khát
Dìm bao nỗi oan sâu!

Sóng Dậy Từ Nhân Dân

Việt Nam Việt Nam ơi
Thánh thần treo cổ chết
Lịch sử bước ra đường
Đương chổng đầu xuống đất
Nhìn quê hương lăn quay
Cùng một loài quỷ đỏ!

Việt Nam Việt Nam ơi
Nào cúi sâu lòng đất
Rồi soi sâu lòng mình
Sóng dậy từ nhân dân
Đâu lẽ nào vô vọng
Và lẽ nào nín thinh?

Hãy Đem Rải Mặt Trời

Này anh em tôi ơi
Hãy đem rải mặt trời
Giữa ruộng vườn nứt nẻ
Hãy đem rải mặt trời
Lên mỗi lòng quạnh quẽ
Tay đã đầy tình thương
Hồn đã căng đầy gió
Hãy đem rải mặt trời
Việt Nam một ngày mới!

Tôi mừng tổ tiên tôi
Đã cho tôi lịch sử
Và mừng anh em tôi
Cùng bừng bừng bước tới.

Hãy đem rải mặt trời
Việt Nam một ngày mới!

(Việt Nam 2018)

Người đi

tt

Người đi quên nắng SÀI GÒN
Quên đường CÔNG LÝ tấm lòng DUY TÂN
LÊ VĂN DUYỆT cũng chẳng cần …….
Anh đi CÔNG CHÚA HUYỀN TRÂN tắt đèn
TỰ DO kỹ nữ bon chen
Trường GIA LONG phải thay tên đổi kèn
Bao nhiêu ngõ cụt tối đen
Những con xóm nhỏ buông rèm ăn sương
*
Buôn hương bán phấn vệ đường
Anh đi có nhớ HIỀN VƯƠNG quê mình
Qua chưa thuở loạn chiến chinh
Ma đen quỷ đỏ linh đình hơn xưa
Ta về ngắm lại rặng dừa
Có còn võng mắc đong đưa trưa hè
Kim thiền thoát xác vo ve
Oán than nô cộng kết bè hành dân
*
Bao nhiêu gái VIỆT bán thân
Bấy nhiêu trai tráng tảo tần mưu sinh
Người nằm ngả ngớn BA ĐÌNH
Dụ con dỗ cháu rập rình xứ xa
TẦU nô góp của về nhà
Hỏi ra không phải cho bà phương nam
Kên kên đại bảo hở hàm
Nhe nanh quốc vật tay làm mồm nhai
*
Một bầy tre trẻ hữu tài
Lăm le quốc ngoại lai rai khứ hồi
Nghĩa nhân tình bạc như vôi
Bốn tên một bọn vẫn ngồi ghế cao
Tham mưu chính chị hô hào
Biển đông không lấn hàng rào đàn anh
Thuyền câu rủi có tan tành
Miệng câm như hến không đành cứu dân
*
Đổ thừa tàu lạ nó giành
Miếng tôm mảnh cá chẳng cần hơn thua
ĐIẾU NGƯ hạm chiến được mùa
TRƯỜNG SA quần đảo cay chua kêu trời
BẮC KINH bành trướng sân chơi
Một thời ÁI QUỐC bán rồi còn đâu
Chỉ còn có mỗi hàm râu
Tầu nô tung lưới bủa câu dân chài

TÂM THANH

Ngụy

Vinh dự quá vì chúng tôi là Ngụy
Ngụy yêu người yêu tổ quốc thân yêu
Ngụy chúng tôi dù đày đọa đã nhiều
Vẫn tỏa sáng làm hoàn cầu kính nể

Ngụy chúng tôi chỉ một lòng giúp thế
Chưa bao giờ cúi mặt trước cường quyền
Mang máu mình giúp tổ quốc bình yên
Mang mạng sống bảo tồn dòng giống Việt

Con cháu Ngụy sẽ tiếp dòng hào kiệt
Lấp biển dời non cho nước Việt muôn năm
Mãi đẹp xinh hơn vạn triệu trăng rằm
Và vĩnh viễn oai hùng bờ châu Á

Quang Hy
4/2018

Tháng Tư Đen / Xuân Hy Vọng

Tháng Tư Đen

Ngày xưa nỗi nhục ai không nhớ
Bỏ nước ra đi chảng dễ quên
Xứ tạm những mong gây chất xám
Quê nhà từng hận Tháng Tư Đen
Oan khiên thương kẻ trên trần thế
Tức tưởi buồn ai dưới cửu tuyền
Ngất ngưởng dép râu ngồi chễm chê.
Sao chưa đạp đổ bọn cường quyền

Huệ Thu

…………….

Xuân Hy Vọng

Bỗng nghe đài nói Mất Trường Sa
Lòng nhớ quê hương nhớ thiết tha
Ngõ lối Xóm Chùa đêm gió Bấc
Mái tranh khói xám buổi chiều tà
Tóc mây dạo ấy vờn bên phố
Vạt áo xanh nào mới bước qua
Ông lớn ngồi trên sao chẳng biết ?
Núi sông công sức của ông cha !

Huệ Thu

[yourchannel user=”CNN” search=”Tháng Tư Đen”]

Tháng tư một câu

“Triệu người vui, triệu người buồn”
Lời Võ Văn Kiệt nói, còn đó thôi!

Miền Nam không một nụ cười
Miền Bắc vênh váo đười ươi xổ lồng

Người Nam tay bế tay bồng
Giang sơn còn lại: tấm lòng tan hoang!

Người Bắc ào ạt vào Nam
Ti vi, tủ lạnh xếp hàng chở đi

Triệu người miền Bắc mặt chì
Người Nam nhắm mắt: còn gì uớc mơ?

Tháng Tư, ngày cuối, không ngờ
Bắc Nam rộn rịp bến đò ngược xuôi…

Người ăn cướp đi nối đuôi
Người đi ra biển cầu Trời đi xa…

Tưởng rằng tháng Tư đi qua
Tháng Tư trở lại vẫn là biển dâu!

Võ Văn Kiệt nói một câu
Niềm vui với lại nỗi sầu, tại ai?

huethu